CHẠM YÊU - Trang 100

dụ như dưới chậu cây đằng kia. Nhưng không có phép lạ nào xảy ra cả. Vậy
thì đành phải xuôi theo thời thế thôi.

Tôi bước đến bàn nơi Dexter đang ngồi, kéo ghế ra và ngồi xuống.

- A, - anh ta reo lên, mỉm cười, - cuối cùng thì nàng cũng đến cạnh tôi.

- Đừng vội mừng. - Tôi đặt xắc tay của mình lên bàn, cảm thấy toàn thân rã
rời như đang bị kéo dãn ra vậy. - Tôi chỉ nghỉ lấy sức để có thể gọi điện
thoại kêu taxi thôi.

- Trước tiên, em nên thử miếng bánh này đã. - Anh ta đẩy đĩa về phía tôi. -
Đây này.

- Tôi không muốn ăn bánh.

- Bánh ngon lắm. Không có vị phấn tí nào cả.

- Làm sao có vị phấn cho được, - tôi nói, - nhưng tôi không muốn ăn.

- Chắc em chưa ăn miếng nào hết phải không? - Anh ta huơ huơ chiếc nĩa
trước mặt tôi. - Thử một miếng xem sao.

- Không, - tôi thẳng thừng.

- Đi nào.

- Không.

- Ừm... - anh ta dùng nĩa lấy miếng bánh lên. - Ngon lắm.

- Anh thực sự làm tôi bực mình đấy. - Tôi cáu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.