CHẠM YÊU - Trang 108

- Vâng. - Tôi đáp. Chiếc phong bì không có tem - thật là lạ - mà cũng không
dán kín. Tôi mở nắp và lôi từ bên trong ra ba bức hình. Chúng đều chụp
một cặp vợ chồng, cả hai đều khoảng tuổi bảy mươi - có thể là như vậy -
chụp tại bãi biển nào đó. Ông lão đội chiếc nón bóng chày và áo thun có
dòng chữ “Đánh gôn đổi lương thực”, còn bà lão thì đeo máy chụp hình ở
thắt lưng, chân mang đôi giày đế mềm. Họ vòng tay ôm nhau, trông vô
cùng hạnh phúc: tấm hình thứ nhất họ cười mỉm, tấm thứ hai thì cả hai cười
toe toét, tấm thứ ba họ hôn nhau, đôi môi chỉ vừa chớm chạm nhau trông
thật dễ thương. Họ giống như những cặp vợ chồng đang trong kỳ nghỉ,
những người sẽ hỏi nhờ bạn làm ơn chụp giúp tấm hình có mặt cả hai
người.

Cả ba bức ảnh đều đẹp thật nhưng không biết người được chụp là ai? Và dù
thế nào đi chăng nữa thì ai đó gửi cho tôi nhằm mục đích gì? Tôi đứng lên,
nhìn ra bên ngoài để tìm chiếc xe tải của UPS nhưng nó đã đi khỏi. Hay
người nào đó nghĩ rằng tôi có quen biết họ, hoặc có liên quan gì ở đây? Tôi
liếc nhìn những tấm hình lần nữa, nhưng cặp vợ chồng già ấy chỉ cười đáp
trả tôi, giữ nguyên khoảnh khắc vui vẻ nơi vùng biển nhiệt đới của họ mà
chẳng có thêm lời giải đáp nào khác.

- Remy ơi, lấy giùm chị ít nước lạnh được không? - Lola la lớn từ phòng
bên, và tôi có thể đọc được từ giọng nói vui vẻ nhưng lớn tiếng ấy ý nghĩa:
cần mang vào ngay lập tức. - Và lấy cả ống thuốc kháng khuẩn Neosporin
trong tủ phía dưới ngăn kéo đựng tiền nữa nhé.

- Vâng ạ! - Tôi trả lời cũng vui vẻ như vậy, nhét vội mấy tấm hình vào giỏ
xách.

Tôi lấy ống Neosporin ra khỏi hộc tủ, cầm thêm ít bông và mấy miếng băng
cá nhân phòng khi cần sử dụng theo kinh nghiệm đã học được ở đây. Các sự
cố trong quá trình làm tóc vẫn thường xảy ra, nên tôi luôn biết mà đề
phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.