CHẠM YÊU - Trang 163

- Cô ấy đâu phải bạn gái tớ. - Dexter nhìn tôi, như thể điều này có thể làm
tôi thất vọng, một bằng chứng cho thấy anh ấy chưa hiểu gì về tôi. - Ý tớ là,
chúng tớ có thường gặp nhau thật... - nói tới đây Dexter dừng lại, có phần
chờ tôi phụ họa điều gì đó nhưng tôi vẫn không nói gì, nên anh tiếp, -
nhưng cậu cũng có ý kiến và lý lẽ của cậu mà. Đúng chưa?

- Em không phải bạn gái anh ấy. - Tôi nói với John Miller.

- Cô ấy yêu tớ. - Dexter nói nhỏ với anh ta, và tôi cảm thấy mặt mình nóng
bừng lên.

- Dù sao đi nữa, - anh ấy tiếp tục bằng giọng hồ hởi, - Remy, em nghĩ sao.
Có tính hay là không?

- Ừm... Em nghĩ nó nên được tính, có lẽ là nửa trái.

- Nửa trái, - Dexter nhìn tôi vẻ hài lòng, như thể chính anh ta đã nặn nên tôi
từ cục đất sét, - chuẩn rồi. Vậy, nếu cậu chấp nhận lời thách đố này, cậu
phải ăn chín trái rưỡi.

John Miller suy nghĩ một chút. Sau này tôi mới biết tiền luôn khan hiếm
trong ngôi nhà màu vàng này, và những trò thách đấu như vậy là một cách
để luân chuyển tiền từ túi người này sang túi người khác. Hai mươi đô có
thể mua đủ thức ăn và bia cho ít nhất vài ngày. Trong khi chỉ phải ăn có
chín trái rưỡi chuối mà thôi.

- Được rồi. - John Miller nói. Và họ bắt tay với nhau.

Trước khi cuộc thách đấu bắt đầu, những người làm chứng phải tụ tập lại
hết. Ted bị lôi vào từ mái hiên sau nhà, cùng với một cô gái mà anh ta đang
hẹn hò, giới thiệu tên là Mary Đáng Sợ (tôi chọn cách không hỏi lý do). Và
sau một hồi kiếm tay organ Lucas không có hiệu quả, chú chó Khỉ Con của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.