CHẠM YÊU - Trang 194

- Chú Don có bà con với cháu. - Dexter nói. - Em gái của chú ấy là thím của
cháu.

- Chẳng phải là quá tuyệt sao? - Mẹ tôi có vẻ nhiệt tình thái quá. - Thế giới
này nhỏ thật nhỉ.

- Em biết không, - chú Don tiếp tục nói lớn, - thằng bé có học bổng toàn
phần đấy. Toàn bộ việc học được chính phủ chi trả hoàn toàn. Vậy mà nó nỡ
lòng bỏ học, làm tan nát trái tim mẹ nó. Mà cho điều gì chứ? Âm nhạc.

Giờ thì đến mẹ tôi cũng không còn biết nói thêm gì. Tôi nhìn Don, tự hỏi
điều gì khiến chú ấy biểu hiện như vậy ngay giữa buổi tiệc. Có thể do sữa
Ensure chăng?

- Cậu ấy là một ca sĩ có tài mà. - Mẹ tôi nói lại lần nữa với Jorge. Jorge gật
đầu, như thể đây không phải là lần thứ n được nghe câu này. Giờ thì chú
Don dường như không mấy hứng thú để tiếp tục câu chuyện. Ông cầm ly
bia đã cạn trên tay, mắt nhìn quanh mái hiên. Tôi liếc Dexter và nhận ra
chưa bao giờ anh trông thế này: hơi thu người lại, không thoải mái, không
thể bẻ lại một cách hài hước như trước giờ anh vẫn làm một cách dễ dàng.
Anh đưa tay lên luồn vào mái tóc mình, giật mạnh, rồi nhìn xung quanh khu
vườn, nhấp một ngụm bia.

- Nào, - tôi nắm lấy tay anh. - Lấy chút gì ăn đi nào.

Tôi kéo Dexter đi về phía lò nướng, nơi Chris đã thoát khỏi sự vật vã với
mấy tảng thịt nướng trước đó, đang vui vẻ lăn trở mấy thanh xúc xích trên
lò.

- Biết gì không? - Tôi nói. Dexter nhướng hàng lông mày, nhìn tôi. - Don là
một kẻ không ra gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.