CHẠM YÊU - Trang 31

Jonathan... Tớ cũng chẳng biết sao nữa. Chỉ đơn giản là cậu ta không hợp
với tớ. Phải tốn công sắp xếp thời gian bên nhau làm gì khi chỉ vài tuần nữa
là đường ai nấy đi.

- Nhưng khi ấy chắc gì hai người đã chia tay.

Tôi ngả người về sau, thầm khen ngợi “tác phẩm” của mình, rồi dùng cọ tán
dọc theo vành môi trên cho đều màu.

- Chúng tớ sẽ chia tay nhau. - Tôi nói. - Tớ sẽ đến Stanford và nhất quyết
không mang theo bất kỳ vướng mắc không cần thiết nào.

Lissa cắn môi, vén một lọn tóc quăn vào sau tai, cúi đầu với vẻ buồn bã.
Dạo này cô ấy thường như thế mỗi khi chúng tôi lái câu chuyện về thời
điểm kết thúc mùa hè này. Chỉ còn tám tuần nữa. Lissa còn từng ấy thời
gian để tự dỗ yên lòng mình, và sau đấy, mỗi người chúng tôi sẽ bước theo
con đường riêng.

Lissa lặng lẽ nói:

- À, tất nhiên là không rồi. Mà ý tớ là, sao lại như vậy?

- Lissa, - tôi thở dài. - Tớ không nói về cậu. Cậu biết mà. Tớ chỉ muốn nói
đến... - Tôi đưa tay chỉ về phía cánh cửa phòng ngủ khép hờ, ngầm ám chỉ
nơi phát ra những âm thanh leng keng của máy đánh chữ và tiếng đàn vĩ
cầm réo rắt làm nền đang vọng vào phòng tôi. - Đấy, cậu hiểu rồi chứ.

Lissa gật đầu, nhưng tôi biết là cô ấy không hiểu hết được. Lissa là người
duy nhất trong chúng tôi cảm thấy buồn khi kết thúc thời trung học. Cô ấy
thậm chí đã khóc nức nở trong buổi lễ tốt nghiệp, đủ để đảm bảo trong mọi
bức hình và các đoạn băng, cô ấy đều xuất hiện với cặp mắt đỏ hoe và
khuôn mặt lem luốc, và để hai mươi năm sau còn có cái cớ mà than phiền
mỗi khi giở lại kỷ niệm cũ. Trong khi đó, tôi, Jess và Chloe thật không thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.