- Mọi thứ đều ổn mà. Rất ổn. - Dexter trả lời. Paul nhìn tôi, đợi tôi xác nhận
lần nữa.
- Không có gì đâu anh. Cho em một phút nhé?
- Chắc chắn rồi. - Anh lắc lắc tay tôi, và Dexter nhìn điều đó với vẻ mặt cay
đắng, rồi đi về xe, leo lên, đóng cửa lại.
Dexter nhìn tôi.
- Em biết đấy, lẽ ra em nên cho bọn anh biết là em đang có mặt ở đây.
Tôi cắn môi, nhìn xuống chai Diet Coke trên tay.
- Anh ổn chứ? - Tôi hạ giọng.
- Ổn, - Dexter đáp nhanh, rồi búng tay ra vẻ vui vẻ, - hoàn toàn tuyệt vời.
Rồi anh nhìn về phía chiếc xe của chúng tôi lần nữa.
- Ôi trời, - anh lắc đầu nói, - chiếc xe đó có dán hình của Spinnerbait kìa,
Chúa ơi. Thôi em đi nhanh đi, bạn bè em chắc sắp mất kiên nhẫn rồi kìa.
- Dexter.
- Gì vậy?
- Sao anh lại cư xử như vậy?
- Như thế nào?
Được rồi, tôi đã biết lý do vì sao. Đây thực sự là hành động thường gặp sau