CHẠM YÊU - Trang 369

- Cái gì? - Tôi nói lớn. Do rượu sâm banh đấy. - Em không bao giờ nói em
yêu anh.

- Có thể không nói thành lời. - Dexter lục tung đống hình lên lần nữa. -
Nhưng anh nghĩ chúng ta đều biết sự thật.

- Không thể nào.

Tôi có thể cảm nhận nó ngay lúc này. Việc dang dở của tôi đã dần kết thúc,
càng lúc càng khép lại gần hơn.

- Trong vòng năm ngày, - Dexter hùng hồn, - em sẽ lại yêu anh.

- Nghi ngờ lắm.

- Đây là một lời thách đó. Năm ngày, và rồi...

- Dexter!

- Anh đùa thôi. - Anh đặt hình xuống, nhìn tôi mỉm cười. - Nhưng giờ thì
sao mình biết được phải không? Mọi thứ đều có thể xảy ra cả mà.

Tôi cười đáp lại:

- Có thể.

Vậy là xong. Điều cuối cùng trong danh sách của tôi, điều đặc biệt mà tôi
phải đánh dấu bằng những khoanh chú ý thật đậm, rồi cũng đến lúc kết
thúc. Tôi có thể cảm nhận sức nặng của nó dần biến mất - một cảm giác nhẹ
nhàng khi tất cả hành tinh của tôi đều đã thẳng hàng và mọi thứ, ít nhất là
cho đến lúc này, đều diễn ra suôn sẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.