CHẠM YÊU - Trang 374

- Mẹ? - Tôi gọi, lắng nghe tiếng của mình vang khắp nơi trong nhà, rồi dội
ngược lại. Không có tiếng đáp. Trên bàn bếp, tôi thấy những món ăn chuẩn
bị cho bữa tối gia đình đã được mua sẵn: bít tết, bắp, hầu hết vẫn còn trong
bọc ni lông của siêu thị. Bên cạnh chúng là một xấp thư, với một phong bì
đề tên mẹ bằng chữ hoa gọn gàng đã được bóc ra, nhưng không thấy lá thư
bên trong.

Tôi ra khỏi bếp, bước qua một lon Ensure khác trên sàn, tiến tới phòng làm
việc của mẹ. Tấm màn được buông rũ xuống, dấu hiệu quen thuộc đang-
bận-đừng-quấy-rầy, nhưng lần này tôi vén nó sang một bên và bước vào.

Mẹ tôi đang ngồi trên ghế, im lặng. Một bản sao của bức hình tôi đã ném
vào Dexter đang đặt ở vị trí cuốn giấy trên máy đánh chữ trước mặt bà.

Nhưng thật lạ lùng, mẹ tôi trông rất bình tĩnh. Cơn thịnh nộ phá tung đống
hộp Ensure rõ ràng đã qua rồi, để lại bà một mình ngồi đó với vẻ mặt đau
đớn chịu đựng khi nhìn vào khuôn mặt giả tạo và màu mè của Patty, đối mặt
với đôi mắt mở to nhìn thẳng của cô ta.

- Mẹ? - Tôi gọi lần nữa, rồi đưa tay ra nhẹ nhàng đặt lên tay bà. - Mẹ ổn
chứ?

Bà nuốt nước bọt, rồi gật đầu. Tôi có thể thấy bà đã khóc. Mascara trên mắt
bà đã lem ra, tạo thành một quầng đen lem luốc phía dưới cả hai mắt. Đây
mới là điều đáng lo ngại nhất, bởi ngay cả trong hoàn cảnh tồi tệ, mẹ tôi vẫn
luôn chăm chút vẻ ngoài của mình.

- Họ làm vậy ngay trong phòng mẹ. - Bà nói. - Bức hình này nè. Trên
giường của mẹ.

- Con biết. - Tôi nói. Bà quay đầu lại, nhìn tôi dò hỏi. Tôi lờ đi, biết rằng tốt
nhất không nên tiết lộ một bức hình như thế đã tồn tại ở đâu đó trước mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.