CHẠM YÊU - Trang 376

Chỗ loét vốn đã ngủ đông suốt thời gian vừa qua sôi lên ùng ục trong bao tử
tôi, như thể trả lời câu hỏi này của mẹ. Tôi đang ở đây, rất gần cánh cửa
cuộc đời mình rồi, vậy mà giờ mẹ tôi lại gặp cảnh lênh đênh, cần có tôi bên
cạnh nhất. Điều này khiến tôi căm ghét Don hơn nữa. Ông ta quá ích kỷ, để
lại một đống hỗn độn cho tôi giải quyết trong khi bản thân mình tự do bỏ đi
như vô can. Tôi ước gì mình đã có mặt ở đây lúc mọi chuyện xảy ra, bởi đôi
tay tôi thật sự có khả năng nhắm chính xác. Tôi sẽ không để trượt mục tiêu.
Không đời nào.

- Đầu tiên mẹ nên gọi điện cho luật sư Jacobs. Hoặc luật sư Johnson. Ông ta
có mang gì theo lúc ra đi không mẹ?

- Chỉ một túi đồ thôi, - bà nói, quệt mắt mình lần nữa.

Tôi cảm thấy tiếng nhấn nút gọn ghẽ chuyển mình sang vai trò quản lý
khủng hoảng. Dường như cũng chưa quá lâu kể từ lúc Martin bỏ đi. Cách
thức có thể khác một chút, nhưng bản chất mọi chuyện cũng như nhau mà
thôi.

- Được rồi, - tôi tiếp tục, - chúng ta nên ấn định một thời gian nào đó để ông
ta về và lấy đồ đạc của mình đi. Ông ta không thể thích đến lúc nào là đến
được, và nhà mình phải có ai đó ở nhà để giám sát. Chúng ta cũng nên liên
hệ với ngân hàng và phong tỏa tài khoản đồng sở hữu của mẹ với ông ta,
chỉ là để phòng ngừa trước một chút thôi. Không phải là ông ta không có
tiền của riêng mình, nhưng nhiều người thường làm những chuyện rất lạ
lùng ở mấy ngày đầu, phải không mẹ?

Bà không trả lời tôi, chỉ nhìn ra khoảnh sân sau bên ngoài cửa sổ, nơi hàng
cây khẽ lay động vì cơn gió thoáng qua.

- Này mẹ, con sẽ tìm số điện thoại của luật sư. - Tôi đứng lên. - Có thể ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.