CHẠM YÊU - Trang 392

- Gì vậy? - Tôi nói, bắt đầu cáu.

- Tớ nghĩ, - Chloe ngập ngừng, - là chẳng có bằng chứng nào thực sự về
việc anh ta biết là cậu biết cô ta.

- Sai bét. Anh ta đã gặp Patty ở bữa tiệc nhà tớ rồi. Và cô ta cũng có mặt ở
triển lãm Toyota nữa mà.

- Nhưng đâu có trần như nhộng. - Lissa chen vào.

- Chuyện đó thì có làm sao chứ? Có trần truồng hay không thì khuôn mặt
của cô ta vẫn vậy thôi.

- Nhưng, - Chloe tiếp, - làm sao anh ta biết chính Don chụp bức hình đó?
Hoặc thậm chí làm sao biết đó là phòng của mẹ cậu? Tớ chưa vào đó bao
giờ, còn anh ta đã vào rồi à?

Giờ thì tôi mới là người im lặng, vì logic này - nếu nó thực sự là logic - đột
nhiên bắt đầu khớp nối với nhau trong đầu tôi. Tôi chỉ áp đặt, trong cú sốc
lúc đó, rằng Dexter đã từng thấy phòng của mẹ tôi trước đây, đặc biệt là bức
tranh thêu xấu xí đó. Nhưng có phải vậy không? Tất cả những gì anh ấy
biết, chỉ là bức hình chụp một người phụ nữ làm việc cho cha dượng tôi,
ưỡn ẹo trong bộ đồ lót trong phòng ngủ của ai đó. Phòng ngủ của bất kỳ ai.

- Tớ ủng hộ việc cậu điên lên với Dexter, - Chloe nói, gõ gõ móng tay trên
cản xe. - Nhưng phải vì một lý do chính đáng nào đó. Đối mặt với nó đi,
Remy Starr. Cậu đã sai ở đây rồi.

Đúng là tôi đã sai thật. Tôi đã đổ lỗi cho Dexter trong tất cả mọi vấn đề, từ
sự đổ vỡ trong cuộc hôn nhân của mẹ tôi, đến việc khiến cho tôi tin anh
theo cái cách mà đã từ rất lâu trước đây tôi chưa từng có đối với một người
nào khác. Nhưng không có vấn đề nào là lỗi của anh ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.