CHẨN ĐOÁN HỌC Y ĐẠO - Trang 7

ông Phật, tưởng cô điếm có cô điếm, tưởng núi non sông ngòi thì có núi non
sông ngòi… cho đến ba đầu, sáu tay, mười hai mắt cũng có thể tưởng được.
Và bình sinh trong tâm nghĩ thích điều gì thì kiếp sau sẽ nhận lấy hậu quả
cảnh trí đúng vừa chừng ấy! Cho nên thiên đường, địa ngục hay Phật trời gì
đi nữa, thằng người đều có khả năng làm được hết. Thế là con người vốn nó
linh không vô cực, khác chăng chỉ là hướng ngoại hay hướng nội mà thôi.
Như thế, con người há không phải là một kho tàng vô cùng tận đó sao!

Nay ta hãy trầm ngâm và trầm ngâm hơn nữa, nhớ lại việc làm táy máy

của con người như bắt con chó mổ ra, cắt bỏ Tỳ âm đi (Tụy tạng, Pancreas),
xong rồi khâu lại, ít hôm sau con chó lành không thấy chết liền kết luận là
Thượng đế chế dư một bộ phận. Hay như lấy trái tim con cừu ghép vào con
người, lấy trái tim người nữ ghép vào người nam, lấy tinh trùng và trứng
ghép lại nuôi vào ống nghiệm để lớn cho thành người, thậm chí ngồi nghĩ ra
những cái máy để làm chủ, điều động trở lại con người, quả là đem một đứa
giặc về làm con, rồi dựng nó lên làm cha mình một cách thật là tếu! Và còn
muôn vàn chuyện khác nữa không thể kể xiết. Như thế há chẳng phải là
không khéo rồi loài người chúng ta sẽ trở thành một thứ khỉ thông thái, có
nhiều khả năng lạ lùng, chớ không còn là con người đích thực đó sao!

Bổn tính linh không vô cực của mỗi con người, khi chưa động dụng thì

cùng với bao la vô tận vốn đồng lượng. Nhưng từ khi bị giam hãm vào cái
Tôi xác thân vật chất này thì tai đuổi theo tiếng, mắt đuổi theo sắc, mũi đuổi
theo mùi, miệng đuổi theo vị; mặt da đuổi theo cảm giác trơn nhám, ấm
lạnh, mềm cứng; tâm phóng vọt ra ngoài để săn đuổi theo muôn vàn sự việc.
Cái gì ưa thích thì cái đó đẹp, không thích thì cái đó xấu, “Khi thương trái ấu
cũng tròn, khi ghét trái bồ hòn cũng méo”. “Người yêu ỉa cứt cũng thơm; kẻ
ghét, Trầm Hương cũng thối!” Như thế há không phải là một sinh vật bị nhốt
trong tháp ngà đó sao!

Nhưng trên sự thật, tánh linh của con người cùng với bao la vô tận vốn

không phải hai mà cũng không khẳng định mãi mãi kẹt vào vòng thiện ác.
Cả đến cái sống chết cũng chỉ là hão huyền. Khi giải tỏa được dứt khoát cái
Tôi rồi, dù kẻ chí ngu cũng trở thành hiền thánh, và đồng lượng cùng với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.