CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 530

mình nóng giận mất khôn, làm sao có thể đi thăm dò bí mật của người khác
chứ!

Mày kiếm dưới mặt nạ khẽ nhướn, hình như là bị chọc cười, khóe

miệng khẽ cong “Ngươi không sợ sao?” A Đoàn còn chưa trả lời, Vệ
Trường Hận đã ghé sát người vào nhìn chằm chằm ánh mắt của A Đoàn,
hỏi ác ý lại dọa người “Ngươi không sợ ta đột nhiên phát cuồng xé nát
ngươi sao?” A Đoàn lui về sau một bước nhỏ, sau đó thành thật gật đầu.

“Sợ.”

“Vậy vì sao không trốn đi, còn ba lần bốn lượt hỏi lại ta?”

“Ta không chạy được.” Tiểu cô nương rất thành thật đứng trước mặt,

nói cũng thành thật, thành thậtđến mức giọng nói cũng có chút chua xót.

Hai người đang đứng bên ngoài phòng bao trống trải, cách cửa không

xa, thậm chí lời nói còn lớn tiếng, những người ở ngã tư đường phía dưới
cũng có thể nghe thấy. Quan trọng là nếu quả thật Vệ Trường Hận mất
khống chế như hắn đã nói, A Đoàn đặc biệt hiểu được, hắn có ngàn vạn
cách khiến mình không thể kêu lên được.

Đối mặt với nguy hiểm không thể trốn tránh, địch không động ta cũng

không động, kéo dài được mộtkhắc thì kéo một khắc!

Vệ Trường Hận bình tĩnh nhìn A Đoàn không nói lời nào, A Đoàn

chớp mắt cúi đầu nhìn mũi chân mình, nắm chặt ngọc trâm trong tay. “Hơn
nữa, mặc kệ vừa rồi ngươi nói mất khống chế có thật hay không, cũng mặc
kệ ngươi với tam ca có giống những binh lính kia hay không, ngươi là đại
anh hùng mới trở về.”

“Nếu ngươi thật sự là người như vậy, ngươi cũng là anh hùng, ngươi

bảo vệ biên cương bình an, tích lũy những chiến công hiển hách, là con dân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.