CHÂN NGẮN SAO PHẢI XOẮN - Trang 116

ta lúng búng nói . ( Không lúng búng sao được, tôi mà bị sai vặt như thế
chắc tôi đào mả tổ người ta lên chứ làu bàu, lúng búng thế đã nhẹ )

- Của cô này !

- Ơ, cảm ơn !

Tôi đón lấy bó hoa một cách rất tự nhiên. Tôi nở thêm một nụ cười

nữa.

- Nhắn với anh ấy là tôi cảm ơn nhé !

- Anh nào ?

- Ơ… thế không phải…

- À… không… hoa này… tôi mua….

- Cái gì ? Còn anh ấy… ?

- Ý cô nói là sếp tôi á ?

- À… ừm !

Hăng – rô Nguyễn đưa tay lên gãi mũi, nhưng ngón tay anh ta lại vô

tình chạm vào mấy cái răng cửa đang chìa ra, trông bộ dạng thật buồn cười.

- Từ nay, tôi và anh ấy sẽ cạnh tranh một cách công “pằng”

Không phải tại tôi viết chữ sai lỗi chính tả đâu, mà tại răng anh ta hô

đó thôi. Tôi cứng đờ người.

- Ý anh là sao ?

- À…là…là…thực ra tôi để ý đến cô từ lâu rồi…nhưng…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.