CHÂN NGẮN SAO PHẢI XOẮN - Trang 130

để thế còn có cái mà lung linh mà mơ mộng. Tôi ngu dại quá!!! (Lần đầu
tiên tự nhận mình ngu dại cơ đấy). Mà không, cái đứa ngu dại và đáng chết
nhất là cái đứa đào rãnh nước thải ở đây cơ!!!

Chưa kịp hoàn hồn, Lãng Tử lại xuất hiện. (anh ấy quên gì chăng). Ồ

không, anh ấy ôm nguyên một thùng nước Lavie ra. Đừng nói với tôi rằng,
anh định dứt tình tôi bằng một thùng nước nhé, tôi đáng giá hơn thế gấp
trăm lần. Lãng Tử chẳng thèm nhìn tôi, anh ấy bảo tôi ngồi lên yên xe và từ
từ…mở chai Lavie ra dội nước…rửa chân cho tôi. Ối cha mẹ ơi! Từ bé tới
giờ tôi chưa nhìn thấy cảnh này!!! Tôi như đứa hụt hơi, cố bám vào yên xe
cho khỏi ngã. Có gì đó thật ấm áp len lỏi trong từng tế bào cơ thể tôi. Lần
đầu tiên trong đời tôi muốn khóc! Ngay lúc này, nhìn người đàn ông đang
lúi húi rửa chân cho tôi, tôi chỉ muốn gào lên rằng “Mình yêu nhau đi!”.
Quả thật, Lãng Tử khiến tôi chết lịm từ giây phút ấy. Mặc dù, tôi vẫn nghĩ
thầm, giá như anh ấy chỉ cần xin bà bán hàng một gáo nước thì đõ tốn kém
biết bao. Nhưng nói đi thì phải nói lại, chẳng lẽ để chiếm được tình cảm
của tôi, anh ấy không cần mất một xu sao? Ít ra thì một thùng Lavie cũng
hơi rẻ mạt, nhưng đó lại là khoản đầu tư không tồi. Tôi chả biết là trong lúc
ngu xuẩn nhất tôi có gào lên cái câu chết người như ở trên không, nhưng tôi
thấy Lãng Tử ngẩng đầu lên cười đầy vui sướng. Ôi, mặc xác tình yêu này
có thật hay không! Mặc xác ai yêu ai nhiều hơn, mặc xác lí do tại sao Lãng
Tử lại yêu tôi, mặc xác tất cả…tôi chỉ cần cảm thấy mình được nâng niu,
thế là đủ. Bạn thân mến! một khi đã yêu thương thì không cần lí do, đừng
phân tích lí do trong khi con tim của bạn không ngừng thổn thức. Trái tim
tự thân nó sẽ dẫn đường cho bạn. Không cần bạn đúng hay sai, chỉ cần bạn
thấy vui là được. Tôi cũng chỉ cần có thế, hãy liều một chuyến xem sao…

Lãng Tử gửi ô tô và đi xe máy của tôi, chở tôi về nhà. Đương nhiên,

tôi vẫn không thể tin rằng sau tất cả những gì đã xảy ra, tôi lại có được tình
yêu mà mình theo đuổi suốt mấy năm trời. Tôi không cho Lãng Tử đến gần
nhà, vì tôi sợ không biết giải thích thế nào với bà mẹ lắm chuyện và đầy
mơ mộng hão huyền của tôi. Tôi rất xe vào nhà và vẫn không thôi run rẩy,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.