CHÂN NGẮN SAO PHẢI XOẮN - Trang 183

Sáng hôm sau, khi đến công ty, tôi gọi điện ngay cho Cục Kẹo để biết

kết quả. Nói thật, cả đêm qua, ngoài việc trăn trở việc của mẹ tôi và sếp
Tam Mao ra, tôi vẫn không thể yên giấc vì Cục Kẹo và Hoành Tá Tràng.
Không hiểu sao tôi nóng ruột đến thế, rất nhiều lần định nhấc máy gọi cho
Hoành Tá Tràng nhưng rồi lại thôi. Đấy, hiếm có bà mai mối nào tâm huyết
và nhiệt tình như tôi. Cục Kẹo vừa nhấc máy đã xổ ra một chàng giọng đầy
hồ hởi.

“Chị, Đêm qua anh ấy ở suốt đêm với em.”

Trời! Không phải thế chứ, mới có một đêm mà đã… Ôi trời ơi! Tôi

vừa sốc, vừa như phát rồ lên, thằng cha Hoành Tá Tràng, hóa ra anh cũng
hóa gái đến thế, thế mà lúc nào cũng giả vờ mang cái vẻ mặt lạnh lùng và
bất cần, thật là đểu cáng. Dù trong lòng không ngừng xỉa xói Hoành Tá
Tràng nhưng tôi thật sự không biết nói thế nào với Cục Kẹo. Cục Kẹo thấy
tôi im lặng thì sốt ruột hỏi.

“Chị, sao thế?”

“Này, thế là… chuyện… đó… hai người… đã… làm rồi à?”

Tôi hỏi lại bằng thứ giọng rất lạ, dường như đó không phải là giọng

của tôi. Cục Kẹo tỏ rõ sự ngạc nhiên.

“Chuyện đó là chuyện gì? Chị đừng nghĩ vớ vẩn, hôm qua em giả vờ

đau bụng, em rên rỉ suốt và năn nỉ anh ấy ở lại, cuối cùng anh ấy ngồi trông
cho em ngủ cả đêm đấy.”

Phù! Thế là chưa có chuyện gì xảy ra, thế mà tôi cứ tưởng… Ôi, mà

nếu có chuyện đó xảy ra thì có liên quan quái gì đến tôi mà phải lo lắng ghê
gớm đến thế chứ. Tôi chúc mừng Cục Kẹo và nhắc nhở cô bé không lên vồ
vập mà phải tỏ thái độ lúc gần, lúc xa để anh ta phải chạy theo mình. Cục
Kẹo cảm ơn rối rít, hứa là sẽ đãi tôi một trận ra trò. Tôi cười như địa chủ
được mùa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.