CHẲNG CÓ AI CẢ - Trang 20

chuyển một cách tự nhiên.

151. Chúng ta phải bắt đầu ngay nơi chúng ta hiện đang có mặt, trực tiếp và đơn giản.
Hai bước đầu tiên là hoàn thành giới luật và chánh kiến. Rồi bước thứ ba là trí tuệ, nhổ
gốc rễ phiền não, sẽ tự nhiên xuất hiện. Cũng như lúc đèn được thắp sáng thì chẳng cần
phải lo lắngđến việc xóa tan bóng tối. Chẳng cần thắc mắc bóng tối đã đi phương nào.
Chúng ta chỉ biếtđang có ánh sáng.

152. Có ba mức độ giữ giới. Đầu tiên là thọ giới từ vị thầy. Thứ đến là giữ giới và sống
trong giới. Cuối cùng, ở mức cao nhất - bậc thánh nhân - các Ngài chẳng cần nghĩ đến
giới luật, đến đúng sai. Chân giới hạnh đến từ trí tuệ, hiểu thấu đáo Tứ Diệu Đế.
Hành động của các Ngài phát xuất một cách tự nhiên từ sự chứng ngộ này.

153. Nhiều nhà sư hoàn tục đi vào chiến trận, lăn mình vào đầu tên mũi đạn. Họ muốn
như vậy. Họ muốn đi. Hiểm nguy đến từ mọi phía nhưng họ vẫn chuẩn bị để đi. Họ sẵn
sàng chết trong bom đạn nhưng không ai chịu chết vì giữ gìn giới luật. Lạ lùng thật.

Linh tinh

154. Một người học trò của Ajahn Chah bị đau đầu gối phải mổ. Mặc dầu bác sĩ nói
chắc là chỉ độ vài tuần đầu gối sẽ trở lại bình thường, nhưng mấy tháng sau chân vẫn
còn đau. Khi gặp Ajahn Chah, người học trò than phiền: "Họ bảo là không lâu. Không
phải như thế này." Ajahn Chah cười nói: "Nếu không phải như thế này thì sẽ không
phải như thế này."

155. Nếu có người cho bạn một trái chuối vàng rực, no tròn và thơm ngọt nhưng độc,
bạn có ăn không? Không! Vậy tại sao Đức Phật dạy dục lạc ngũ trần là thuốc độc mà
bạn vẫn cứ muốn nhét cho đầy bụng?

156. Hãy nhìn phiền não của bạn và nhận ra chúng là nọc rắn hổ mang. Bạn không
dám đụng đến rắn vì biết rằng rắn có thể cắn chết bạn. Cũng vậy, hãy nhìn thấy sự độc
hại trong vật độc hại và sự hữu dụng trong vật hữu dụng.

157. Chúng ta luôn luôn không thỏa mãn. Ăn trái ngọt ta nhớ vị chua. Ăn trái chua ta
nhớ vị ngọt.

155. Nếu trong túi bạn để vật hôi thối thì đi đến đâu bạn cũng ngửi thấy mùi hôi
thối; đừng than phiền rằng chỗ này hôi hay chỗ kia hôi.

159. Phật giáo Đông phương ngày nay chẳng khác nào một cội cây to lớn nhưng chỉ trổ
những trái nhỏ, không hương vị. Phật giáo Tây phương chẳng khác nào một cây non
nớt, chưa ra hoa kết trái nhưng có khả năng trổ những trái to và ngọt.

160. Ngày nay người ta suy nghĩ thật nhiều. Có nhiều điều để họ say mê thích thú

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.