CHÀNG CÔNG TƯỚC BÍ ẨN - Trang 117

Bà nhún vai. “Ông ta vẫn muốn mẹ bán nó, nhưng con cũng biết là

không thể mà. Chúng ta không thể làm thế nếu cha con không đồng ý. Với
lại, Victoria sẽ không bao giờ rời khỏi nơi đó.” Nghĩ đến chuyện Victoria,
bà rùng mình lo lắng.

“Con không phiền nếu rời khỏi Scotland đâu”, Juliette thừa nhận.

“Nơi đó quá cô lập và con cũng không thích chuyện xảy ra với những người
tá điền. Con thật lo khi chị Victoria còn ở đó.”

Nụ cười của Beatrice chìm xuống vì bà cũng thật sự lo lắng cho

Victoria. Bà thật không muốn bỏ đi trước khi cô em gái Pauline đến, nhưng
con gái của bà lại quá kiên quyết.

“Chỉ vài tuần thôi mà”, bà an ủi Juliette. “Với lại, nếu tối mai con tìm

được đối tượng kết hôn, vậy là con có thể rời khỏi Scotland rồi.” Beatrice
nói, nụ cười trở lại trên môi, bà cố chuyển chủ đề theo hướng lạc quan,
“Vậy chúng ta đi may cho con ít áo váy mới chứ?”

Có một sự không chắc chắn lộ rõ từ Juliette. “Số tiền Margaret đưa…

không phải mẹ dùng chúng trả tiền váy áo cho con đó chứ? Đừng làm thế
khi chúng ta còn phải lo trả nợ.”

“Váy mới là quà tặng của dì Charlotte”, Beatrice thú nhận, không thể

giấu cảm giác xấu hổ đang trào dân. Cứ nhận quá nhiều thế này từ em gái
thật không nên chút nào, nhưng bà lại không thấy có sự lựa chọn nào khác.
“Đừng lo lắng. Chúng ta sẽ trả hết số nợ thôi, chỉ là vấn đề thời gian.”

“Nếu Victoria có thể tiếp tục may quần áo”, Juliette lên tiếng. “Mẹ có

đến nói chuyện với ông Gilderness chưa ạ?”

“Tất nhiên rồi”, Beatrice nói dối. Bà vẫn còn chưa gặp luật sư riêng,

bà không muốn để những tin xấu phá hủy lễ Giáng sinh. “Mọi thứ đều ổn.
Con không cần lo đâu.” Bà nắm tay Juliette mỉm cười rạng rỡ. “Con muốn
mặc màu gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.