CHÀNG CÔNG TƯỚC BÍ ẨN - Trang 24

chỉ cần gọn gàng và ngay ngắn. Một lúc sau, Amelia để nàng ở đó một
mình.

Victoria dùng để đẩy kim, tự nhủ mọi chuyện rồi sẽ không sao. Đúng

thế, không có gia đình cạnh bên, lễ Giáng sinh sẽ cô đơn lắm nhưng nàng
có thể tự lo liệu được.

Chỉ cần đắm chìm cả ngày vào việc may vá và cứ để công việc xóa

tan đi nỗi cô đơn. Với lại lần này, nàng còn có một thử thách mới. Vấn đề
bây giờ là tìm cho được loại vải phù hợp.

Victoria đặt giỏ đồ may vá sang một bên, bước đến phía bên kia căn

phòng, mở rương ra. Trong rương chứa đầy nhưng chiếc váy cũ mà nàng và
các em thường chơi khi còn nhỏ. Bọn họ thường giả vở là những tiểu thư
trưởng thành, tổ chức những buổi tiệc với đám búp bê của mình.

Nàng lục lọi trong rương tìm kiếm ít vải lụa thì thấy một chiếc váy

bằng muslin đỏ sẫm của bà ngoại trước đây ở dưới đáy. Mẹ nàng không
thích màu mè, bà bảo nó lòe loẹt quá.

Nhưng nó mềm đến không tưởng. Nàng đưa tay lướt trên mặt vải, tự

hỏi có khi nào nó quá mềm mại để mang đi may áo lót không. Victoria cau
mày nhìn ra cửa. Nàng nghe tiếng em gái trò chuyện dưới tầng với cả giọng
nói trầm thấp của mẹ.

Giờ không phải là thời gian phù hợp nhất nhưng Victoria vẫn đi về

phía cửa, khóa cửa lại rồi lấy áo nịt ngực đã mặc lúc nãy, xem xét cẩn thận
cách may ráp. Khung áo có xu hương siết chặt vào sườn của phụ nữ dễ gây
khó thở một chút. Nhưng nó lại chắc chắn, với lớp vải thô ráp làm người
mặc cảm thấy hơi ngứa ngáy.

Victoria cởi chiếc áo ngủ đứng khỏa thân trong phòng. Trời thật lạnh,

nàng rùng mình khi lớp muslin đỏ sẫm chạm vào da thịt. Nàng ướm thử
chiều dài cái áo, áp nó ngang ngực, rồi thử nâng chúng lên tạo thành một
khe rãnh nhỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.