CHÀNG CÔNG TƯỚC BÍ ẨN - Trang 32

dọa. Mặc dù phải mất vài ngày để đi từ Northumberland đến đây, nhưng
vậy vẫn tốt hơn là để Victoria một mình.

“Nếu làm vậy khiến mẹ dễ chịu hơn,” Victoria lại cầm cái giỏ đựng

đồ may vá, bắt đầu thêu mấy cánh hoa màu xanh dọc theo chân váy.

“Mẹ sẽ viết thư ngay cho dì ấy và bảo MacKinloch gửi luôn trong

ngày.” Bà mỉm cười, cảm thấy tốt hơn khi biết con gái sẽ không ở một
mình. Bà siết nhẹ tay Victoria rồi đứng lên, rời khỏi phòng.

Beatrice xuống lầu, bước vào phòng khách nhỏ. Căn phòng thật ấm

cúng dù rèm cửa và thảm xanh có hơi bạc màu. Giấy dán tường cũng cần
được thay, chỗ gần cửa sổ đã bị bóc ra một ít. Bà thở dài, đưa tay lấy giấy
viết. Chỉ mới bắt đầu những chữ đầu tiên, nhưng khi mắt vô tình lướt qua
quyển sổ kế toán mở rộng, tinh thần bà lại chìm sâu xuống thêm chút nữa.

Bà không sao hiểu nổi mấy con số và phát bệnh với cảm giác nhức

nhối quặn thắt trong dạ dày khi nhớ đến số tiền đã tiêu tốn. Tệ hơn nữa là
những con số chẳng khi nào thấy tăng lên. Cứ mỗi khi bà định tìm cách cân
đối thì lại như có một nguồn thu nào đó không biết từ đâu xuất hiện.

Khi Henry trở về mọi việc sẽ ổn thôi, bà tự trấn an. Ông ấy sẽ tìm ra

vấn đề ngay.

Bà chạm vào cổ tay trần, nhớ lại chiếc vòng tay bằng sapphire được

ông mua tặng mười lăm năm trước. Ông đã khiến bà thực ngạc nhiên với
món trang sức đẹp tuyệt đó, rồi ôm bà vào lòng. Beatrice rất thích món quà
và đã hôn ông thắm thiết thay cho lời cảm ơn.

Giáng sinh năm ngoái, bà đã gửi cái vòng đến chỗ Charlotte nhờ bán

giùm. Và dù cho sự hy sinh đó là cần thiết thì với cổ tay trống rỗng, bà vẫn
cảm thấy như mình đã đánh mất một phần linh hồn. Beatrice thầm cầu
mong Thượng đế sẽ giúp mấy cô con gái sớm tìm được tấm chồng tử tế.

Trước khi bà không còn chút của hồi môn nào để cho các con.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.