CHẶNG ĐƯỜNG MƯỜI NGHÌN NGÀY - Trang 158

Nhìn tôi, anh hỏi:

- Làm việc được chưa Hoàng Cầm?

- Dạ được. - Tôi đáp.

- Ta vào việc ngay. Mình muốn nghe Hoàng Cầm báo cáo tỉ mỉ. - Anh

nhìn đồng hồ, hai chân mày nhíu lại như đang tính toán điều gì, nói tiếp. -
Nhưng không được dài, chỉ gói gọn buổi sáng nay, để các cậu còn trở lại
đơn vị.

Sau khi tôi báo cáo, anh Thanh phân tích: địch phát hiện ta đánh Dầu

Tiếng, nhưng ta đánh trận Bầu Bàng đã làm đảo lộn kế hoạch hành quân
của chúng, âm mưu cất vó chủ lực của ta đã phá sản. Từ bị động chuyển
sang chủ động, từ tiến công chuyển sang phản công, thắng địch giòn giã. -
Bộ tư lệnh Miền quyết định khen thường các cậu. - Rồi anh nhìn tôi hỏi. -
Nhưng mức khen thế nào là thích đáng?

- Tùy cấp trên. -Tôi đáp.

- Huân chương Quân công hạng nhất được không? - Anh cười sởi lởi,

thân mật và tiếp. - Quyền hạn của bọn mình ở trong này chỉ được đến thế.

Rồi anh chuyển sang vấn đề khác.

- Trận Bầu Bàng lần đầu tiên ta đánh lớn cỡ sư đoàn với mục tiêu diệt từ

một đến hai đại đội địch. Nhưng trong thực tế ta đã đánh tiêu diệt một cụm
quân Mỹ (có cơ cấu biên chế từ 2 tiểu đoàn bộ binh, 1 chi đoàn xe thiết giáp
2 đại đội pháo, 8 khẩu 106, 17 tăng, có độ 2.000 quân Mỹ, vì địch không
hành quân đơn lẻ cỡ đại đội), như vậy là giỏi, vượt yêu cầu đề ra. Tuy mới
là trận đầu, nhưng ta đã đánh giá đúng địch, bước đầu đã nắm được thủ
đoạn hành quân, đóng quân dã ngoại của chúng; rút ra được những bài học
thiết thực về nghệ thuật chỉ huy chiến đấu, sử dụng lực lượng, cài thế. Rõ
ràng muốn thắng Mỹ phải cơ động nhanh, linh hoạt điều quân, thực hành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.