CHẶNG ĐƯỜNG MƯỜI NGHÌN NGÀY - Trang 84

- Mình chỉ được báo cùng đi với một đồng chí quan trọng, té ra là ông!

Đúng là quả đất tròn.

- Anh Tấn đã vào trước. - Tôi đế vào.

- Đúng, cả Bộ chỉ huy Sư đoàn 312 cũ lại có mặt đầy đủ!

Hai chúng tôi sang gặp anh Văn. Thời gian còn lại rất ít, anh chỉ dặn,

cần giữ gìn sức khỏe, đoàn kết, khiêm tốn. Làm nhiệm vụ gì, làm như thế
nào, đã có anh Nguyễn Chí Thanh.

Sau cùng anh nắm chặt tay chúng tôi, chúc lên đường thắng lợi.

Xe đưa chúng tôi ra sân bay Gia Lâm. Chiếc máy bay AN-26 trực sẵn,

khi chúng tôi ngồi vào hàng ghế, thắt đai bảo hiểm xong thì cũng là lúc máy
bay cất cánh, hơn một giờ sau hạ cánh xuống sân bay Quảng Châu. Tại đây
cái hăm hở đi tiếp phải tạm hoãn vì có trục trặc “kỹ thuật”. Sang đến ngày
thứ năm vẫn im ắng, chúng tôi định điện về báo cáo cụ thể, sau nghĩ lại như
vậy sẽ lộ bí mật. Đốt thời gian, chúng tôi đi tham quan thành phố. Đi mãi
cũng chán, tiền không có càng chán, đành nằm khàn, kiên nhẫn chờ.

Sang đêm thứ chín mới có lệnh chuẩn bị. Sáng sớm hôm sau, chưa rõ

mặt người hai chúng tôi được phổ biến kế hoạch hành quân chính thức:
đường đi sẽ qua Hoàng Sa, Trường Sa, cần phải chuẩn bị sẵn sàng đối phó.
Anh Trần Độ đóng vai công nhân thợ máy, tôi công nhân đốt lò trên chiếc
tàu buôn Trung Quốc chở thiết bị đường sắt xuất khẩu sang Campuchia.

Gần một tuần lễ lênh đênh trên biển cả, cảnh vật đơn điệu chỉ có nước

và mây, không khí căng thẳng nhiều hơn là thanh bình, vì tàu của hạm đội 7
Mỹ giăng ra sục sạo nhiều, chúng tự đặt cho mình cái quyền tự do khám
xét, bắt giữ các tàu lạ, kể cả tàu của các hãng vận tải biển quốc tế. Trước
khi về đích, tàu của chúng tôi phải vòng sát Singapore rồi mới quặt lại
hướng đông bắc, chắc là đề phòng địch theo dõi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.