cảm giác này vừa an toàn, vừa đẹp mắt.
Tiếp tục xuống dưới là vòng eo tinh tế khêu gợi của anh, khiến cho tất
cả chị em phụ nữ đều muốn dính hai chân mình lên đấy, hóa thân thành rắn,
cuốn lấy anh.
Cái bụng bằng phẳng rắn chắc của anh có những sợi lông nam tính màu
đen rất mảnh, uốn lượn xuống dưới, kéo dài theo con đường dục vọng của
nhân loại, nơi đó, cất giấu quả tội ác của vườn địa đàng, nơi đó, là một cái
giếng tối đen nhìn không thấy đáy, là một dòng suối màu đen tuyền đẹp đẽ
quý giá.
Mà Du Nhiên đã mê mẩn bỏ mình trong chính loại dục vọng đen tối
này.
Cô trước đây hận không thể một phát cắn chết Khuất Vân, còn cô hiện
tại lại hận không thể một ngụm nuốt Khuất Vân vào bụng.
Thời gian Khuất Vân cởi áo thật ngắn, nhưng trong khoảng thời gian
ngắn ngủi này, Du Nhiên đã ra một quyết định trọng đại.
“Anh có bạn gái chưa?” Du Nhiên hỏi.
Nghe vậy, Khuất Vân quay đầu nhìn Du Nhiên, ánh sáng trong mắt
Khuất Vân trầm xuống: “Không có.”
“Thật khéo.” Du Nhiên nói: “Tôi cũng chưa có bạn trai.”
“Vì vậy?” Ánh sáng trong mắt Khuất Vân càng thêm tăm tối.
Nhưng tất cả những ánh sáng rực rỡ nhất đều sinh ra từ bóng tối vô
cùng.
“Vậy…” Du Nhiên vắt giày, nói ra một câu vô cùng lỗi thời: “Nếu vậy,
hai chúng ta thử quen nhau đi.”