CHÀNG MÙ EM YÊU ANH - Trang 366

Dù là đàn ông hay trẻ con, nhưng cách giáo dục một đứa trẻ thực sự lại

rất đặc biệt.

Sau khi Tiểu Kiệt được Dư Vi Lan chính thức nhận nuôi, cậu bé được đổi

tên là Tô Quân Kiệt. Mọi người vẫn gọi cậu bé là Tiểu Kiệt, trừ Tô Niệm
Cầm. Anh luôn gọi cả họ lẫn tên “Tô Quân Kiệt”, về mặt luật pháp, anh là
anh trai của Tiểu Kiệt.

Bắt đầu được điều trị từ năm hai tuổi, sau ba năm Tiểu Kiệt đã gần như

một đứa trẻ bình thường. Nhưng vấn rất hiếu động, cá tính hướng nội, khả
năng giữ thăng bằng khi đi lại không tốt.

Tiểu Kiệt rất bám Tang Vô Yên, như Dư Tiểu Lộ nói thì là: “Hai anh em

nhà họ Tô chúng ta đều trúng bùa của Tang Vô Yên”.

Trẻ con gần như đều có một tật, đó là không thích ăn rau. Thế là Tang Vô

Yên và cô Trương giúp việc cùng xắt nhỏ rau trộn với thịt xay, làm thịt viên
trộn rau cho Tiểu Kiệt ăn với cơm.

Khi Tiểu Kiệt ăn cơm, bàn tay cầm đũa dùng sức không đều, không cẩn

thận là làm đổ bát cơm. Cô bèn đút cho cậu bé từng miếng một, vừa đút vừa
nói: “Tiểu Kiệt, há miệng ra nào. Ừm, ngoan quá”.

Tô Niệm Cầm thì ngược lại với trẻ con, anh không thích ăn thịt, nhất là

những thứ có xương như cá, chỉ thích ăn rau, thích ăn rau có vị đắng nhất.
Những rau xanh có vị đắng ở thành phố A, mùa xuân có măng, mùa hạ có
mướp đắng.

Sau này vì anh, Tang Vô Yên đã học cô Trương làm món mướp đắng

xào, anh đặc biệt thích ăn món đó. Tang Vô Yên không thích món ấy chút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.