CHÀNG MÙ EM YÊU ANH - Trang 386

Tang Vô Yên tỏ vẻ “Em biết ngay mà”. Sau đó lấy ra chiếc hộp giữ

nhiệt, trong đó có một bát cháo thịt trứng nóng hổi.

“Hơi khét một chút, nhưng vẫn ăn được”. Tang Vô Yên giải thích.

Lần đầu tiên Tô Niệm Cầm ăn hết mà không nhăn mày chút nào.

“Ngon không?”.

Tô Niệm Cầm không đáp, chỉ hôn vào môi cô.

Nụ hôn đó rất sâu, nhưng cũng vô cùng dịu dàng, vị cháo vẫn còn đọng

lại trong miệng Tô Niệm Cầm, vẫn có vị khét, hơn nữa quá mặn, Tang Vô
Yên thầm tổng kết.

Giữa nụ hôn say đắm, Tô Niệm Cầm tóm lấy tay Tang Vô Yên, sờ thấy

ngón áp út trống không liền chầm chậm thả môi cô ra hỏi: “Nhẫn đâu rồi?”

“Trước khi ra ngoài em rửa mặt nên tháo ra, quên đeo vào rồi”. Cô vội

vàng giải thích, thực ra cô tìm cả buổi sáng cũng không thấy chiếc nhẫn đó
đâu nhưng không dám nói.

“Đeo vào thì không nên tháo ra nữa, em lại hay quên, nhỡ làm mất thì

anh đi mua cho em chiếc khác, nhưng như vậy em lại lo lắng lung tung”.
Trước kia Tô Niệm Cầm thấy cô không đeo nhẫn là sẽ nổi trận lôi đình, lần
này không nổi giận lại còn ôn hòa nói lí với cô nữa.

Bạo chúa cũng có ngày nói lí lẽ, điều đó làm Tang Vô Yên không biết

phải làm gì.

“Chúng ta đi đâu đây?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.