CHÀNG MÙ EM YÊU ANH - Trang 59

“Có điều”. Tang Vô Yên đang định ra khỏi cửa hàng thì cô bé đứng sau

nói: “Có điều chị ơi, chị có thể lên mạng tìm”.

Lên mạng á?

Cô dốt đặc về máy tính.

Vừa bước vào nhà mẹ cô đã hỏi: “Sao về sớm thế con?”. Mỗi lần họp lớp

phải mười hai giờ cô mới về nhà.

“ Thấy chán nên con về trước”.

“Lúc nãy Ngụy Hạo gọi điện tìm con, nhắn con nếu về nhà thì gọi cho

nó”.

“Lần sau anh ta gọi đến mẹ cứ bảo con không có nhà”.

“Sao con lại đối xử với nó như thế”.

“Con làm gì anh ta chứ?”. Tang Vô Yên cao giọng.

“Con nói chuyện với người lớn như thế đấy hả?”. Mẹ cô cũng giận dữ

nói: “Đừng có thấy bố mẹ nói gì là con lại bực, làm gì cũng thấy khó chịu.
Người ta gọi điện đến tìm con, gọi điện trả lời là phép lịch sự tối thiểu, đối
xử với người lạ cũng nên như vậy chứ đừng nói là hai đứa lớn lên cùng
nhau. Đừng tưởng bố mẹ không biết chuyện gì, Ngụy Hạo đối xử với con
như thế là cũng được rồi…”.

“Mẹ! Con xin mẹ đấy, mẹ đừng nói nữa”. Miệng cô nói xin nhưng bộ

dạng thì vô cùng bực bội.

“Hơn nữa chuyện này không liên quan đến mẹ”. Tang Vô Yên nói tiếp.

Mẹ cô càng nổi giận: “Ông Tang, ông xem con gái ông kìa, nó dám bảo

không liên quan tới tôi, thế mà cũng dám nói, tôi nuôi nó hai mươi năm
đúng là phí công mà, mới nói mấy câu nó đã nổi giận với tôi”.

Hai mẹ con đều rất nóng tính.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.