CHÀNG NGỐC - Trang 116

– Thì tôi vừa đọc xong mà.
– Và tự tay cô ấy, tự tay cô ấy đã đưa cho ngài đọc? Tự tay cô ấy chứ?
– Tự tay cô ấy chứ sao, và xin ông hãy tin tôi: hẳn tôi sẽ không bao giờ

đọc nếu như cô ấy không mời tôi đọc.

Gania lặng im đến gần một phút, nghĩ đến nát óc, nhưng rồi bỗng kêu

lên:

– Không thể nào như thế được! Không thể có chuyện cô ấy bảo ngài đọc

được. Ngài nói dối! Ngài đã tự ý đọc trộm thư người khác.

– Tôi nói đúng sự thật đấy, - chàng hoàng thân vẫn bình thản như không,

- và ông hãy biết cho: tôi rất lấy làm tiếc là điều đó lại khiến ông phiền
muộn đến thế.

– Nhưng, kẻ đốn đời kia, chí ít cô ta cũng phải nói điều gì đó với ngươi

về chuyện này rồi chứ? Cô ta có phản ứng gì không?

– Có chứ, tất nhiên.
– Thế thì nói đi, nói đi chứ, chết chửa, đồ quỷ tha ma bắt!… - Và Gania

co chân phải, dậm bành bạch chiếc giày cao su xuống vỉa hè.

– Tôi vừa đọc xong thư thì cô ấy nói rằng ông đang tìm cách đưa cô ấy

vào bẫy; ông những muốn làm cô ấy mất mặt hòng nhận được ở cô ấy một
niềm hy vọng khả dĩ có thể dựa vào đó để dập tắt niềm hy vọng vào một
trăm ngàn rúp mà không bị thiệt. Giá kể ông cứ làm như thế mà không mặc
cả mặc lẻ với cô ấy, tự ý dứt bỏ những quan hệ lằng nhằng, không đòi cô ấy
phải đứng ra bảo đảm thì có thể cô ấy đã thành người thân thiết của ông.
Đấy, tóm lại là như thế. A, còn điều này nữa: Khi tôi đã cầm lại bức thư và
hỏi về câu trả lời thì cô ấy bảo rằng miễn trả lời chính là câu trả lời hay
nhất, - đấy, hình như thế; tôi xin lỗi là đã không nhớ hết từng câu từng chữ
của cô ấy, tôi chỉ nói lại theo cách hiểu của tôi.

Gania bừng bừng nổi giận, cơn điên khùng của gã bùng phát tới mức

không sao kìm hãm được.

– A! Hóa ra là như thế! - Gã nghiến răng. - Cô ta thẳng tay ném thư của

ta ra ngoài cửa sổ! A! Cô ta không quen mặc cả, - thì ta sẽ còn mặc cả đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.