CHÀNG NGỐC - Trang 118

– Phải; nhân một chuyện… sau đó tôi kể chuyện tôi đã sống ba năm ở

bên ấy như thế nào và chuyện về một cô gái quê nghèo khổ…

– Hừ, vứt bố nó cái con gái quê nghèo khổ ấy đi! Nói tiếp! - Gania cứ

toáy lên vì quá sốt ruột.

– Rồi tôi kể chuyện ngài Sneider đã có ý kiến về tính cách của tôi và

làm tôi chán ngấy ra sao…

– Vứt béng nó cái lão Sneider và nhổ toẹt vào ý kiến ý cò của lão! Nói

tiếp!

– Tiếp đó, nhân câu chuyện, tôi bắt đầu nói về những gương mặt, có

nghĩa là những nét biểu cảm của các khuôn mặt và tôi nói luôn là Aglaia
Ivanovna đẹp suýt soát cô nàng Nastasia Filippovna. Chính lúc đó tôi đã
buột miệng nói lộ về bức ảnh…

– Nhưng ngài đã không kể lại những điều ngài vừa nghe lỏm được ở văn

phòng đấy chứ? Không kể chứ? Không chứ?

– Xin nhắc lại với ông là không.
– Có thánh mà hiểu nổi… Quái lạ! Aglaia đã không đưa bức thư cho bà

già xem chứ?

– Về chuyện này tôi có thể bảo đảm trăm phần trăm với ông là không!

Tôi ở đấy suốt; vả chăng cô ấy cũng không có lúc nào mà đưa được.

– Biết đâu chính ngài lại có lúc nhãng đi… Giời đất ơi! Cái giống ngây

ngô khô-ô-ốn na-a-ạn này, - gã ré lên, mất hết tự chủ, - chỉ có kể lại thôi
cũng không biết đường mà kể!

Đã một lần to tiếng mắng mỏ người khác mà không gặp phản ứng gì,

Gania đã mất dần thói quen tự kiềm chế, - đời vẫn vậy mà. Gã điên lên đến
mức thiếu chút nữa gã đã dám nhổ vào mặt người khác. Nhưng chính thói
điên khùng như vậy đã khiến gã trở nên mù quáng; chứ không thì gã đã
thấy được từ lâu là cái “thằng ngốc” mà gã vẫn quen coi rẻ ấy thỉnh thoảng
lại có khả năng nắm bắt mọi chuyện quá tinh nhanh và đưa ra được cách lý
giải cực kỳ thỏa đáng. Nhưng sự việc bỗng xoay chuyển có phần bất ngờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.