CHÀNG NGỐC - Trang 126

– Được rồi.
– Ông định thuê phòng ở đây đấy à?
– Đúng.
– Còn tôi thì không, cám ơn. Phòng tôi ở ngay cạnh phòng ông bên phía

tay phải, ông thấy chưa nào? Ông chả phải sang tôi nhiều, tôi sẽ sang ông,
đừng lo. Ông đã gặp tướng quân chưa?

– Chưa.
– Và cũng chưa nghe nói về ngài?
– Chưa, tất nhiên.
– Ồ, ông sẽ gặp và sẽ nghe thôi, mà ngài ấy còn hỏi mượn tiền tôi nữa

đấy! Avis au lecteur.

[32]

Thôi chào ông. Chẳng lẽ lại có thể loanh quanh mãi

với cái giống Ferdysenko hay sao? Hả?

– Sao lại không?
– Chào ông nhé.
Và gã bước ra cửa. Chàng hoàng thân về sau mới vỡ lẽ ra rằng ông bạn

này tự thấy mình có bổn phận làm cho người khác phải ngạc nhiên trước sự
độc đáo và hóm hỉnh của mình nhưng dường như chẳng bao giờ thành công
trong chuyện đó. Đối với một số người, gã thậm chí còn để lại ấn tượng
không hay khiến gã thực bụng đau buồn, nhưng bổn phận của mình thì gã
quyết không từ bỏ. Vừa ra đến cửa gã đã lấy làm thích thú khi chạm trán
một tân khách đi vào. Sau khi cố né ra cho khách vào hẳn trong phòng, từ
sau lưng khách, gã đã mấy lần nháy mắt ra hiệu phải coi chừng chính vị
này và bằng cách đó, gã đã yên tâm bỏ đi.

Vị tân khách có thân hình cao lớn, tuổi trạc năm nhăm, hoặc hơn, khá

béo, hai má chảy xệ, nung núc thịt, mặt đỏ gay, bao quanh là bộ râu quai
nón dày rậm, bạc phơ, lại còn ria mép nữa, mắt thì to, hơi lồi. Một dáng vẻ
khá uy nghi, nếu trong đó không lẩn khuất bộ dạng một kẻ bê tha, rách
rưới, thậm chí còn bẩn thỉu thế nào. Vị này đóng một tấm áo lễ phục cũ
rích, gần rách ở khuỷu tay, áo trong cũng nhem nhuốc - nói chung là ăn
mặc như khi ở nhà. Đứng gần có thể nhận ra mùi rượu vodka thoang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.