CHÀNG NGỐC - Trang 329

này thì cả hai cô chị cũng cười ré lên, hoàng thân S. và thậm chí hoàng thân
Lev Nikolaevits cũng tủm tỉm, riêng vị này không hiểu sao cũng đỏ mặt
lên. Kolia thì khoái chí cười nghiêng ngả. Aglaia tức điên lên, thật chứ
không đùa, và những lúc như thế trông nàng mới đẹp làm sao. Nàng tỏ ra
vô cùng bối rối và lại thấy quá bực mình vì chuyện đó.

– Nó đã xuyên tạc không ít lời lẽ của cả nhà rồi đấy, - nàng nói thêm.
– Tôi đã dựa vào lời ca ngợi của chính cô nương đấy chứ! - Cách đây

một tháng cô nương đã lật đi lật lại quyển Don Quychotte và thốt lên là
chẳng có gì đáng quý hơn “chàng hiệp sĩ nghèo”. Tôi không biết là lúc đó
cô nương muốn nói về ai: Về Don Quychotte hay về Evgeni Pavlyts, hay về
một người nào khác nữa, nhưng cô nương chỉ nói về một người nào đó thật,
và nói mãi không thôi…

– Này cậu bé thân mến, tôi thấy cậu cứ tự ý đoán già đoán non quá

nhiều rồi đấy, - Lizaveta Prokofievna bực bội ngắt lời cậu bé.

– Chả lẽ chỉ có một mình con nghĩ thế hay sao? - Kolia vẫn chẳng chịu

im. - Lúc đó mọi người đều nói cả, và đến bây giờ vẫn nói đấy thôi; vừa rồi
hoàng thân S. và Adelaida Ivanovna đều tuyên bố ủng hộ “chàng hiệp sĩ
nghèo”, vậy thì “chàng hiệp sĩ nghèo” phải là người có thật, chắc chắn là có
thật và theo con thì nếu không có Adelaida Ivanovna thì tất cả chúng con
đều biết “chàng hiệp sĩ nghèo” đó là ai từ lâu rồi.

– Tôi có lỗi gì nào? - Adelaida cười.
– Cô nương không muốn vẽ bức chân dung, đấy, lỗi của cô nương là ở

đấy! Aglaia Ivanovna đã yêu cầu cô nương vẽ chân dung “chàng hiệp sĩ
nghèo”, thậm chí còn nói rõ chủ đề của bức họa do mình tự nghĩ ra, cô
nương còn nhớ cái chủ đề ấy chứ? Cô nương đã không muốn…

– Nhưng tôi vẽ thế nào được, vẽ ai? Theo chủ đề thì “chàng hiệp sĩ

nghèo”:

Mặt nạ luôn kéo thấp
Dung mạo chẳng ai tường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.