CHÀNG NGỐC - Trang 362

– Tôi xin lỗi, thưa quý vị, tôi xin lỗi, - chàng hoàng thân cuống quýt xin

lỗi, - xin quý vị bỏ quá cho; tôi nói thế là vì cứ nghĩ rằng tốt nhất là chúng
ta hãy cởi mở hết với nhau trong mọi chuyện, nhưng các vị nghĩ thế nào là
tùy các vị thôi. Tôi đã nói với Tsebarov rằng vì tôi không có mặt ở
Petersburg nên sẽ giao ngay cho một ông bạn lo giúp việc này, còn ông,
ông Burdovski ạ, thì tôi sẽ báo cho ông biết. Thưa quý vị, tôi xin nói thẳng
với quý vị rằng tôi đã cảm thấy đây là một trò bịp bợm trắng trợn chính vì
có cái ông Tsebarov ấy… Ôi, xin quý vị đừng giận! Lạy Chúa, xin quý vị
đừng giận! - Chàng hoàng thân hốt hoảng kêu lên khi thấy Burdovski lại tỏ
ra tức tối, bạn bè y thì cứ nhao nhao phản đối. - Nếu tôi nói rằng tôi cho
đây là một trò bịp bợm thì điều này không thể liên quan đến cá nhân các vị!
Lúc đó tôi chưa từng được biết một ai trong số các vị cả, cả họ tên quý vị
tôi cũng không biết nốt, tôi chỉ căn cứ vào ông Tsebarov mà xét đoán sự
việc mà thôi. Tôi chỉ nói chung như vậy vì… chỉ cần các vị biết cho rằng từ
ngày tôi nhận được quyền thừa kế, tôi đã bị lừa bịp ghê gớm ra sao!

– Thưa hoàng thân, ngài thật quá ngây thơ! - Anh chàng gọi Lebedev

bằng cậu nhận xét với vẻ giễu cợt.

– Và đồng thời là một hoàng thân và một nhà triệu phú! Lẽ tất nhiên là

với một trái tim nhân hậu, chân thành như thế, dù sao ngài cũng không thể
vượt ra ngoài quy luật chung được, - Ippolit dõng dạc nói.

– Có thể lắm, thưa quý vị, rất có thể là như thế, - chàng hoàng thân

cuống quýt, - cho dù tôi không hiểu là quý vị đang muốn nói đến cái quy
luật chung nào, nhưng tôi vẫn xin được nói tiếp, chỉ mong quý vị đừng tức
giận làm gì vô ích; tôi xin thề là không hề có ý gì xúc phạm đến quý vị cả.
Và, thưa quý vị, quả thật tôi không thể nói thật được điều gì hết, vì nói thế
thì quý vị sẽ nổi giận ngay tức khắc! Nhưng, đã đến nước này thì cũng phải
nói thôi, trước hết, tôi vô cùng sửng sốt về cái chuyện trên đời lại có một
“cậu cả nhà Pavlisev” và cậu ấy lại đang tồn tại trong một tình cảnh bi đát
kinh người như lời Tsebarov kể với tôi. Cụ Pavlisev là ân nhân của tôi và là
bạn của phụ thân tôi. (Ồ, mà thưa ông Keller, ông bịa ra những chuyện
hoang đường như thế về phụ thân tôi trong bài viết của ông để làm gì vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.