CHÀNG NGỐC - Trang 413

Keller giật bắn người, gã tròn mắt nhìn thẳng vào mắt chàng hoàng thân

với vẻ ngạc nhiên như trước và khoái chí đấm bàn đánh rầm.

– Ngài làm cho người khác phải ắng họng luôn rồi đấy! Xin lỗi hoàng

thân chứ cái chất phác hồn nhiên như thế thì quả thật tôi chưa từng được
nghe nói đến (dù là trong cổ tích), vậy mà với tài quan sát cho phép nhìn
thấu ruột gan người khác, ngài bỗng hạ gục người khác bằng một mũi tên
vô hình đấy. Nhưng xin hoàng thân giải thích cho một chút vì tôi… đơn
giản là tôi… đang mụ hết cả đầu! Đã đành là muốn nói gì thì nói, mục đích
của tôi là tìm cách vay tiền, nhưng sao ngài lại hỏi tôi về chuyện tiền nong
một cách thản nhiên đến thế, cứ như trong đó không có gì đáng chê trách
cả, cứ như đó là chỉ là chuyện đương nhiên?

– Đúng… đối với ông thì đó chỉ là chuyện đương nhiên.
– Và ngài cũng không thấy có gì đáng bực mình sao?
– Vâng… có gì đáng bực mình nào?
– Thưa hoàng thân, số là thế này, tôi đã lưu lại đây từ tối hôm qua, trước

hết là để tỏ lòng kính yêu sâu sắc đối với Đức Tổng giám mục Bourdaloue
người Pháp

[102]

(chúng tôi đã bù khú với nhau ở phòng Lebedev đến hơn

hai giờ sáng), hai nữa, và đây mới là lý do chính (tôi xin thề trên mọi dấu
thánh giá là tôi nói thật!), tôi đã ở lại với ý nguyện được bước lên con
đường tu tâm dưỡng tính bằng cách tìm đến với ngài để thổ lộ mọi nỗi niềm
sâu kín. Với suy nghĩ đó, tôi đã thiếp đi trong nước mắt đầm đìa vào
khoảng hơn ba giờ sáng. Giờ đây, không biết ngài có tin lời một con người
tử tế không đây: Đúng cái lúc tôi đã thiu thiu trong niềm xúc động chân
thành, thấm đẫm nước mắt bên trong lẫn nước mắt bên ngoài (thì cuối cùng
tôi đã khóc nức lên mà lại, tôi vẫn còn nhớ mà!), thì một ý nghĩ quái ác
bỗng hiện ra trong trí: “À mà sau khi xưng tội xong xuôi, mình có nên hỏi
mượn ông ấy một ít tiền không nhỉ?” Vậy là tôi đã tìm cách xưng tội khá
hay, lấy nước mắt làm gia vị để khiến ngài vui vẻ bớt ra cho tôi một trăm
rưởi rúp mà. Theo ngài thì như thế có phải là hèn hạ quá không?

– Hẳn là không phải thế, đó chỉ là hai việc làm trùng hợp đấy thôi. Hai ý

tưởng đến với ta trong cùng một lúc là chuyện quá bình thường. Tôi cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.