CHÀNG NGỐC - Trang 502

thầy tu mà lão đã tiêu thụ. Hình như lão không hề sờ tới các tục tử đã
trưởng thành.

– Không thể như thế được! Ông tướng chủ tọa kêu lên bằng một giọng

gần như bị xúc phạm. - Kính thưa quý vị, tôi thường thảo luận chuyện trò
với ông ta, luôn luôn về những đề tài giống như thế, nhưng chưa lần nào
ông ta đưa ra những điều vô lý nghe thật trái tai và chẳng có một li sự thật
nào như thế cả!

– Này ông tướng, ngài hãy nhớ lại cái vụ vây hãm thành Carx đi. Và

kính thưa quý vị, quý vị có thể tin chắc rằng câu chuyện của tôi vừa kể đó
hoàn toàn đúng sự thật, về phần tôi, tôi xin phép thưa rằng bất cứ một sự
thật nào cũng vậy, dù nó có những định luật bất biến của nó, nhưng nó vẫn
gần như là luôn luôn vượt khỏi mức có thể tin được và có thể có được. Lắm
khi, sự kiện còn cho thấy rằng càng thật bao nhiêu càng có vẻ kém thật bấy
nhiêu.

– Nhưng mà ông có thể ăn hết sáu mươi ông thầy tu được không? - Mọi

người hỏi lão và cười ầm lên.

– Có phải là ông ta ăn từng ấy người một lúc đâu, có lẽ là ăn từ từ trong

khoảng thời gian mười lăm hay hai mươi năm gì đó, điều đó thật dễ hiểu và
tự nhiên quá mà.

– Tự nhiên à?
– Vâng, tự nhiên chứ! - Lebedev đáp với một vẻ khăng khăng của nhà

mô phạm. - Với lại, một tu sĩ công giáo thì ngay bản chất của ông ta vốn đã
là tuân phục và hiếu kỳ rồi, cho nên thật là quá dễ dàng mà dụ ông ta đi vào
rừng hay vào một nơi khuất nẻo nào đó rồi xử trí với ông ta như cách tôi đã
nói vừa rồi đó. Thế nhưng tôi không chối cãi rằng con số người bị ăn thịt
đó hơi thái quá, nó đã đi đến chỗ vô độ rồi.

– Có lẽ đúng đó, thưa quý vị, - hoàng thân chợt đưa ra nhận xét.
Cho mãi đến lúc đó, hoàng thân vẫn yên lặng ngồi nghe mọi người bàn

cãi mà không hề nhập cuộc, dù đôi lúc chàng cũng sẵn sàng góp cười hết
mình với tất cả mọi người. Chàng thật sung sướng khi thấy tất cả đều vui

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.