CHÀNG NGỐC - Trang 570

– Tôi không biết nữa. Tự nhiên thấy mình ở đó…
– Thôi, thôi, chuyện đó để lại sau, ngài cứ ngắt lời tôi mãi thế, mà tôi có

quan tâm gì việc ngài đi ra dàn nhạc đâu cơ chứ? Ngài đã mơ thấy người
đàn bà nào thế?

– Đó… đó là về… Cô đã gặp cô ấy rồi mà…
– Tôi hiểu. Tôi hiểu hết rồi. Ngài quá lắm nhé! Ngài mơ thấy cô ta như

thế nào, hình dung ra sao? Nhưng mà thôi, tôi đâu có cần biết làm gì nhỉ? -
Nàng vùng vằng nói thêm. - Đừng có ngắt lời tôi chứ…

Nàng ngừng nói một lúc, như để lấy lại can đảm mà trấn áp nỗi xao

xuyến, bất an của mình.

– Đây là lý do tôi tới đây. Tôi muốn đề nghị ngài làm bạn cùng tôi. Tại

sao đương không ngài lại nhìn tôi như thế nhỉ? - Nàng nói thêm, chớm giận
hờn.

Mà quả thật lúc đó hoàng thân đang nhìn nàng trân trối, chàng nhận ra

nàng lại đỏ bừng mặt lên. Trong những trường hợp như thế này, càng đỏ
mặt, nàng lại càng có vẻ giận chính mình hơn, cứ đọc trong tia mắt sáng
rực của nàng là biết ngay. Thường thì một lúc sau, nàng lại quay ra giận dữ
kẻ đối thoại với nàng, dù cho у có lỗi hay không cũng mặc, và thường nàng
hay kiếm chuyện gây gổ với người đó. Đã quá rõ cái bản chất hoang dại và
thẹn thò của mình, ít khi nào nàng hăng hái nhập cuộc chuyện và thường
yên lặng hơn hai cô chị của nàng, lắm lúc còn quá yên lặng là đằng khác.
Nhưng gặp những trường hợp quá tế nhị như trường hợp hiện tại bắt buộc
nàng phải lên tiếng, nàng thường vào chuyện bằng vẻ cao cách ngất trời và
một dáng khăng khăng thách đố. Nàng cũng luôn luôn biết trước được lúc
nào nàng đỏ mặt hoặc sắp đỏ mặt tới nơi.

– Có lẽ ngài không muốn nhận đề nghị của tôi thì phải? - Nàng ngạo

nghễ nhìn hoàng thân.

– Ồ, không đâu, tôi muốn lắm chứ! Có điều tôi thấy việc đó không cần

thiết… nghĩa là… tôi chẳng bao giờ nghĩ rằng cô cần phải đề nghị như thế
cả, - hoàng thân bối rối nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.