CHÀNG NGỐC - Trang 599

vào lửa ấy chứ! Đó, tôi sẽ đảm bảo về ông như thế đấy!”. Tôi nói. Lúc đó,
ngay ở giữa đường, ông ta đã ngã vào đôi tay tôi, òa lên khóc, run rẩy rồi
ôm chặt tôi vào lòng đến nỗi tôi suýt nghẹt thở vì ho. Ông ta bảo: “Ông là
người bạn duy nhất còn ở bên tôi trong cơn hoạn nạn của tôi”. Thật là một
con người mẫn cảm, thưa ngài! Thế rồi, hẳn là ông ta đã chọn đúng lúc để
kể cho tôi nghe một chuyện tiếu lâm, lúc chúng tôi tiếp tục hành trình, rằng
hồi còn trẻ, có dạo người ta đã nghi ông đánh cắp năm trăm ngàn rúp. Ngày
hôm sau ông đã lao mình vào một ngôi nhà cháy để lôi vị bá tước đã ngờ
ông đánh cắp tiền ra khỏi biển lửa, đồng thời cứu luôn cả Nina
Aleksandrovna lúc đó còn là một cô gái trẻ. Bá tước ấy ôm chầm lấy ông
và tiếp sau đó là đám cưới của ông với nàng Nina Alexanclrovna. Ngay sau
hôm nhà cháy, người ta tìm ra được hộp tiền bị mất; đó là một chiếc hộp sắt
kiểu Anh với một ổ khóa bí mật, không biết nó rơi xuống dưới nền nhà thế
nào mà chẳng ai trông thấy cả, chỉ nhờ vụ nhà cháy người ta mới khám phá
ra đấy thôi. Chuyện này thì đã hẳn là “phịa” rồi, nhưng không hẳn là thiếu
màn ướt sũng nước mắt lúc ông ta nói đến Nina Aleksandrovna. Nina
Aleksandrovna là một bậc mệnh phụ hết sức cao quý, tuy bà ấy đang tức
giận tôi.

– Nhưng ông đâu có quen bà ấy, phải thế không?
– Kể như không quen, nhưng tôi hết lòng muốn được quen biết bà để

mong có dịp tự biện minh với bà. Bà ấy giận tôi vì cho rằng tôi đưa chồng
bà vào con đường rượu chè be bét. Nhưng trái lại, không những không làm
hư hỏng ông ta, tôi còn kìm giữ ông ta lại nữa là đằng khác. Tôi còn giữ
cho ông ta xa lánh những chỗ tụ tập nhạo báng nữa là khác, vả lại, ông ta là
bạn tôi, và thú thật cùng ngài, tôi sẽ không bỏ rơi ông ta đâu, kể từ nay trở
đi. Ý tôi như thế này: Ông ta đi đâu, tôi sẽ đi đó, bởi vì chỉ có thể cầm chân
ông ta lại bằng tình cảm được mà thôi. Dạo này ông ta không đến thăm bà
góa của viên đại úy kia nữa, dù trong thâm tâm, ông háo hức muốn đến với
bà ta, lắm lúc ông còn thở vắn than dài cho hoàn cảnh bà ta, nhất là về buổi
sáng khi ông thức dậy và đi ủng vào chân. Tôi không hiểu sao ông ta lại thở
than vào ngay lúc đó. Ông ta không có tiền, thế mới rầy rà, và ông ta chẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.