CHÀNG NGỐC - Trang 627

– Lạy chúa tôi, thế ra anh không biết sao? - Varia hỏi.
– Trời đất! Ra ông ta có đến đó thật à? - Gania kêu lên, gã đỏ mặt tía tai

vì giận, vì xấu hổ. - Nhưng cô vừa ở đó về mà! Cô có nghe được điều gì
không? Lão già đó có đến đó không? Có hay không?

Thế rồi Gania băng ra cửa; Varia chạy theo hai tay túm lấy gã.
– Anh định làm gì vậy? Anh định đi đâu chứ? - Nàng hỏi. - Anh mà để

ông ta xéo đi bây giờ thì ông ta sẽ còn làm quá hơn nữa, ông ta sẽ đi đến
khắp nhà bàn dân thiên hạ.

– Ông ta đã làm những trò gì ở đó? Ông ta đã nói năng những gì?
Chính họ cũng chịu, không sao thuật lại cho tôi nghe được, họ cũng

chẳng hiểu, ông ta chỉ cho họ một mẻ sợ đó thôi. Ông ta đến thăm Ivan
Fedorovits, ông này vắng nhà; ông ta hỏi thăm Lizaveta Prokofievna. Đầu
tiên ông ta xin bà này một chỗ làm, rồi ông ta bắt đầu ta thán về nhà ta, về
tôi, về chồng tôi, và nhất là anh. Quả thật ông ta đã nói không biết bao
nhiêu chuyện.

– Thế cô không biết được là chuyện gì sao?! - Gania run rẩy như lên cơn

điên loạn.

– Làm sao tôi biết được chứ? Ông ta cũng chẳng hiểu được ông ta nói

gì, và chắc họ cũng đâu có kể cho tôi nghe hết mọi chuyện.

Gania ôm đầu chạy ra phía cửa sổ; Varia ngồi xuống bên một cánh cửa

sổ khác.

– Aglaia thật là kỳ lạ, - Varia chợt nói. - Cô ta chặn tôi lại và bảo: “Xin

chị cho tôi kính lời thăm hỏi ông bà cụ nhà, thế nào tôi cũng tìm dịp đến
thăm ông cụ”, cô ta nói thật nghiêm trang. Điều này mới lạ quá chứ!

– Nàng không nói mỉa đấy chứ?
– Chẳng mỉa mai một chút nào. Thế mới li kỳ.
– Nàng có biết gì về lão hay không? Cô nghĩ sao?
– Tôi tin chắc nhà đó họ không biết gì về ông già đâu. Nhưng anh vừa

gợi ý cho tôi: Có lẽ Aglaia biết thật đó. Có lẽ cô ta là người duy nhất biết
chuyện, vì hai cô chị cũng ngạc nhiên khi cô em ngỏ lời kính cẩn hỏi thăm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.