CHÀNG NGỐC - Trang 649

thân danh một ông tướng. Dù gì đi nữa, vấn đề cần phải giải quyết là làm
sao mời được ông khách ấy ra đi với cõi lòng thơ thới, hân hoan.

Câu nói huê dạng đó đã vuốt ve ông tướng, và khiến ông hài lòng hết

sức; ông liền cảm động, đổi giọng tức thì, bắt đầu giải thích dài dòng và
hăng hái. Nhưng dù đã cố gắng hết sức, đã lắng nghe thật kĩ, hoàng thân
vẫn không hiểu được tiếng nào. Ông tướng nói năng hăng hái, gấp gáp suốt
trong mười phút như thể sợ không kịp tuôn ra hết những tư tưởng đang
chen chúc trong tâm trí ông; đến phút cuối thì mắt ông đã long lanh ngấn
lệ, lời nói ông chỉ còn là những manh mún không đầu không đuôi; những
lời, những ý chợt đến đã tuôn ra dào dạt, bất ngờ và chen lấn, len lách nhau.

– Thôi đủ rồi! Ngài đã hiểu tôi rồi, tôi thấy dễ chịu hơn rồi, - ông kết

luận thình lình rồi đứng dậy. - Một tâm hồn như ngài làm sao chẳng hiểu
được một con người khốn khổ chứ! Thưa hoàng thân, ngài cao quý đích
thực như một lý tưởng. Bên cạnh ngài, những kẻ khác có nghĩa lý gì đâu?
Nhưng ngài còn trẻ nên tôi chúc phúc cho ngài. Nói tóm lại, tôi đến xin
ngài ấn định cho một giờ thuận tiện được hầu chuyện quan trọng cùng ngài,
câu chuyện tôi gửi gắm niềm hy vọng lớn lao nhất. Tôi không tìm kiếm
điều gì khác hơn là tình bạn và một trái tim hiểu biết, vì tôi chưa bao giờ
thanh thỏa được với những nỗi khát vọng ngập tràn tâm tôi, hoàng thân ạ.

– Nhưng tại sao ông lại không nói ngay bây giờ đi? - Tôi sẵn sàng nghe

ông mà…

– Không đâu, hoàng thân, không đâu, - ông tướng nhiệt thành nói. - Bây

giờ chưa phải lúc, bây giờ là cả một giấc mơ trống rỗng! Việc này hết sức
quan trọng, tối quan trọng mà lại! Giờ khắc thảo luận chuyện đó sẽ là giờ
quyết định. Đó là giờ của tôi và vào giờ phút thiêng liêng ấy, tôi không
muốn có một kẻ nào chen vào cuộc chuyện của chúng ta, một tên hỗn xược
nào… cái lũ đó thì thiếu gì… - Chợt ông tướng cúi xuống thì thầm vào tai
hoàng thân một cách lạ lùng, bí hiểm và ra vẻ sợ sệt, - cái ngữ hỗn xược ấy
không bằng cái gót giày của ngài đâu, thưa hoàng thân vô cùng thân mến ạ.
Ồ, tôi không nói là gót giày của tôi đâu! Hãy nghe cho rõ, tôi không hề đả
động gì đến giày dép của tôi cả, vì tôi rất tự trọng, có đời nào tôi lại nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.