CHÀNG NGỐC - Trang 672

Ông tướng đứng dậy khỏi ghế.
– Ồ, không đâu, trái lại là đàng khác, - hoàng thân ấp úng.
– Ông thật đã lôi cuốn tôi hết sức. vả lại, câu chuyện kỳ thú thật, tôi hết

lòng cảm tạ ông.

– Ô, hoàng thân, - ông tướng nói, hai tay ông lại xoắn vào nhau cho đến

đau cả tay, và cứ dán lấy người hoàng thân bằng đôi mắt long lanh, như thể
ông đã tỉnh trí lại và thoạt nghĩ đến điều gì đó. - Hoàng thân ơi, ngài thật là
tử tế và ngay thẳng đến nỗi lắm lúc tôi phải ái ngại cho ngài; tôi cảm động
sâu xa mỗi khi nhìn ngài, ôi, xin Chúa ban phước cho ngài! Cho đời sống
ngài được bắt đầu và đơm hoa kết trái… trong trời ân bể ái. Còn đời tôi thì
bế mạc rồi. Ôi, xin ngài hãy tha thứ cho tôi. Vĩnh biệt ngài.

Ông cắm cúi đi ra, hay tay bụm lấy mặt. Hoàng thân không thể hoài nghi

chút nào trước sự xúc động chân thật của ông. Chàng cũng nhận thấy ông
đi ra mặt mày hớn hở vì đã thành công, tuy chàng cũng phần nào cảm thấy
ông là một thứ người nói dối, dù chỉ nói dối cho sướng miệng, nói dối đến
mức quên mình luôn, nhưng cả trong những phút phớn phở nhất, họ vẫn
nghĩ rằng chắc chẳng ai tin họ, và quả thật, chẳng làm sao mà tin mấy ngữ
đó được. Cứ như tâm tính vào lúc này, chắc ông lão đã tỉnh trí, đã chín nhừ
người vì hổ thẹn, hẳn ông ta ngờ rằng hoàng thân đã thương hại ông thái
quá nên ông cảm thấy bị xúc phạm. “Để ông ta ra đi trong hứng phấn như
thế có phải là còn tệ hơn không?”. Hoàng thân băn khoăn tự hỏi; chợt
không còn kìm được nữa, chàng phá lên cười như điên suốt mười phút
đồng hồ. Chàng lại bắt đầu trách móc mình vì đã cười cợt, nhưng chàng lại
nhận thấy ngay chàng chẳng có lỗi gì về cái cười đó cả, vì chàng thực tâm
thương xót ông tướng vô hạn cơ mà.

Những nỗi lo âu của chàng đã tỏ ra đúng thật. Buổi chiều hôm ấy, chàng

nhận được một mảnh giấy lạ lùng, viết vắn tắt, nhưng thật quả quyết. Ông
tướng cho biết ông cũng xin xa chàng luôn, những rằng ông kính trọng
chàng và biết ơn chàng, nhưng ngay tự bản thân chàng, ông cũng không
muốn chấp nhận cái “chứng cớ về lòng thương hại nhằm làm nhục một con
người mà phi lòng thương hại ấy, người ấy đã đủ khổ sở rồi”. Lúc hoàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.