CHÀNG NGỐC - Trang 687

đấy?

– Pháp quan triều đình à? Tôi chưa hề nghĩ đến việc đó, thế nhưng…
Đến đây thì hai cô chị không còn nhịn được nữa, liến phá lên cười. Tự

nãy đến giờ, Adelaida nhận thấy gương mặt Aglaia co nhúm lại cho thấy cô
nàng đã muốn cười lắm rồi, nhưng cố nín lại. Nhìn hai cô chị cười hả hê,
nàng cũng không còn nhịn được thêm giây nào nữa bèn phá lên cười như
điên, như cuồng. Rốt rồi nàng nhảy bật dậy và chạy ra khỏi phòng.

– Tôi biết ngay mà, nó chỉ đùa chơi thôi chứ có gì đâu! - Adelaida reo

lên. - Tôi biết ngay từ đầu rồi… ngay từ vụ con nhím rồi.

– Không được, như thế này thì tôi không thể nào chịu được! Tôi hết chịu

nổi rồi! - Lizaveta Prokofievna chợt nổi giận kêu lên, rồi bà chạy theo
Aglaia. Hai cô chị chạy ngay theo bà. Chỉ còn mỗi mình hoàng thân ngồi
lại với người chủ gia đình.

– Này, này Lev Nikolaevits, ngài có thể tưởng tượng được một chuyện

như thế này không? - Ông tướng gay gắt kêu lên, rõ rệt ông không biết ông
muốn nói gì nữa. - Này, tôi muốn nói chuyện đứng đắn, nói chuyện đứng
đắn thật đấy.

– Tôi thấy là Aglaia Ivanovna chế nhạo tôi đấy thôi, - hoàng thân buồn

buồn trả lời.

– Đợi chút đã bạn. Bạn cứ chờ đấy, để tôi đi xem đã… Mà này Lev

Nikolaevits, ít ra ngài cũng cắt nghĩa hộ tôi xem sự việc này có nghĩa ra
làm sao đã? Nghĩa là đầu đuôi câu chuyện này có nghĩa thế nào? Bạn ơi,
bạn phải nhận rằng tôi là bậc làm cha trong gia đình mà tôi chẳng được
hiểu một li nào cả. Ít ra ngài cũng nên giải thích cho tôi hiểu với chứ!

– Tôi yêu Aglaia Ivanovna. Nàng biết chuyện này… và tôi tin rằng nàng

đã biết từ lâu lắm rồi.

Ông tướng nhún vai.
– Lạ thật, lạ thật… mà ngài yêu nó lắm sao?
– Tôi yêu nàng lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.