CHÀNG NGỐC - Trang 688

– Lạ thật, tôi thấy việc này sao lạ quá. Tôi muốn nói việc đó sao đột

ngột quá, cứ như sét đánh bên tai. Bạn thân ái, bạn cũng thấy đó, tôi không
có ý đả động đến tài sản của bạn (dù tôi vẫn mong tài sản bạn lớn hơn con
số bạn nói nhiều), nhưng tôi muốn nói đến… hạnh phúc của con gái tôi…
nói cho cùng… bạn có đủ sức bảo đảm hạnh phúc cho nó không? Còn lời
nói… nói là nói chơi hay nói thật đấy? Tôi chỉ muốn nói về phần con gái
tôi thôi, không nói về phần ngài đâu…

Ngay lúc đó, có tiếng Aleksandra Ivanovna gọi cha nàng phía bên kia

cửa.

– Này bạn, cứ đợi đây nhé, chịu khó đợi đây đi! Chờ đợi và suy nghĩ

cho chín, tôi sẽ quay lại ngay đấy, - ông nói vội vàng rồi hốt hoảng chạy ra
xem Aleksandra Ivanovna gọi gì.

Ông nhìn thấy vợ con ông đang quàng tay nhau, mắt tràn lệ tin yêu, sung

sướng trong tình thuận thảo. Aglaia hôn tay, hôn má, hôn môi mẹ, cả hai
ôm lấy nhau âu yếm nồng nàn.

– Này Ivan Fedorovits, hãy nhìn nó mà xem: Đây mới đúng thực là con

gái ta đó! - Lizaveta Prokofievna bảo.

Aglaia ngước khuôn mặt bé bỏng đẫm lệ sung sướng khỏi ngực mẹ và

nhìn cha, rồi cười rạng rỡ, nàng chạy ào lại phía cha, ôm chặt lấy ông rồi
hôn ông như mưa bấc. Xong, nàng lại chạy về với mẹ rúc đầu vào ngực bà
mà òa lên khóc nữa. Lizaveta Prokofievna ấp ủ nàng trong dải khăn quàng
của bà.

– Này con bé hư, con bé làm trò gì thế, cô ác lắm đấy nhé! - Bà nói

nhưng lần này bà nói trong niềm sung sướng, bà đã thở nhẹ nhõm trở lại
được rồi.

– Ác thật, vâng, ác lắm! - Aglaia chợt nói. - Hư này, vô tích sự này! Mẹ

cứ nói cho papa biết đi! À mà papa đây này, ba đứng đó phải không? Ba đã
nghe chưa? - Nàng nói, cười toét đến mang tai.

– Con gái cưng, thần tượng của ba ơi! - Ông tướng vừa nói vừa hôn tay

con gái, chứa chan niềm sung sướng. (Aglaia vẫn không rút tay về). - Vậy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.