CHÀNG NGỐC - Trang 690

– Còn hơn là yêu nữa, phải nói là nó si tình ngài! - Aleksandra Ivanovna

chen vào. - Nhưng há nó không tìm được một người khác hơn thế để si
sao?

– Nếu số phận nó đã như thế thì xin Chúa ban phúc cho nó! - Lizaveta

Prokofievna cung kính làm dấu thánh.

– Đúng thế, đúng là số phận rồi, - ông tướng biểu đồng tình. - Và đã là

số phận thì không sao mà tránh được.

Rồi họ lại kéo nhau vào phòng khách, lại một sự ngạc nhiên nữa đón chờ

họ ở đó.

Aglaia không hề cười cợt, mà khi tiến đến bên hoàng thân, nàng thậm chí

còn nói có phần e lệ:

– Xin hãy tha thứ cho đứa con gái hư, ngu dại và gian ác này (nàng nắm

lấy tay chàng). Hãy tin rằng em và cả nhà em đều vô cùng kính trọng
chàng. Xin tha thứ cho em vì đã dám cười nhạo đức tính chân chất đáng
yêu của ngài, hãy tha thứ như ngài từng tha thứ cho một đứa trẻ ngỗ ngược.
Hãy tha thứ cho em vì cứ mãi làm những trò điên rồ này, dù vẫn biết những
trò điên rồ đó không hề đưa đến một hậu quả nào hết.

Aglaia nhấn mạnh vào mấy tiếng chót đó.
Cha mẹ và hai cô chị đến phòng khách kịp chứng kiến và nghe mọi lời

đó, tất cả đều sửng sốt vì những tiếng “trò điên rồ đó không hề đưa đến một
hậu quả nào hết”. Họ còn ngạc nhiên hơn khi thấy Aglaia đã nói về trò điên
rồ ấy một cách nghiêm trang. Mọi người đều trao nhau những tia nhìn dò
hỏi, nhưng hoàng thân rõ ra không cần hiểu gì những lời đó, chàng đang ở
trên tuyệt đỉnh hạnh phúc.

– Sao cô lại bảo thế? - Chàng thì thầm… - Tại sao cô lại xin lỗi?
Chàng còn muốn bảo nàng rằng ngài không xứng đáng được nàng xin

lỗi. Ai biết đâu chàng đã không lĩnh hội được ý nghĩa những lời: “Trò điên
rồ ấy không hề đưa đến một hậu quả nào hết!”, nhưng vốn là một con người
lạ lùng như thế, chắc chàng còn vui sướng vì những lời đó nữa là khác.
Không còn nghi ngờ gì nữa, chàng xem đó là tuyệt đỉnh hạnh phúc, miễn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.