CHÀNG NGỐC - Trang 70

Vốn tính hay tếu táo, cô hai là Adelaida không nhịn được nữa, đã phá lên

cười thích thú.

– Gọi ông ấy vào đi, papa,

[18]

maman cho phép đấy. - Aglaia nói dứt

khoát. Tướng quân rung chuông và cho gọi chàng hoàng thân vào.

– Nhưng tôi yêu cầu nhất thiết phải buộc khăn ăn vào cổ ông ấy khi ngồi

vào bàn ăn, - tướng quân phu nhân dằn giọng, - gọi Fiodor, hay Marfa cũng
được… cho đứng sau lưng khách trông cho khách ăn. Những lúc lên cơn
ông ấy có còn đủ bình tĩnh hay không đấy? Có hoa chân múa tay không
đấy?

– Trái lại là đằng khác, anh chàng tỏ ra rất có giáo dục, phong thái đàng

hoàng tao nhã lắm. Thỉnh thoảng, kể cũng hơi quá thật thà… Kìa, khách
đến đây rồi! Tôi xin mạn phép giới thiệu đây là hoàng thân Myskin, hậu
duệ cuối cùng của dòng họ, người cùng họ và có thể còn trong chỗ bà con
thân thuộc của phu nhân, xin cả nhà chào đón và giúp ngài được thoải mái
như trong gia đình. Bây giờ cả nhà sẽ cùng ăn sáng với nhau, hoàng thân ạ,
xin trân trọng kính mời… Về phần tôi, xin cả nhà thứ lỗi, tôi có việc phải đi
ngay, muộn quá rồi…

– Chúng tôi biết thừa là ông vội đi đâu rồi. - Tướng quân phu nhân dằn

giọng.

– Tôi đang vội, đang vội, mình ạ, muộn quá rồi! Này, mes dames, các cô

nhớ đem các tập ảnh ra để hoàng thân viết chữ vào cho; ngài là cây thư
pháp hiếm có trên đời đấy nhé! Một bậc kỳ tài; ngài đã viết cho ta một
dòng theo lối chữ cổ: “Tu viện trưởng Pafnuti lưu bút”… Thôi, xin tạm
biệt.

– Pafnuti ư? Tu viện trưởng à? Này ông, gượm hẵng, tôi bảo, ông đi đâu

mà chẳng nói nốt đi: Pafnuti nào cơ? - Vẻ bứt rứt không yên trộn lẫn ít
nhiều lo lắng, tướng quân phu nhân hét với theo đức lang quân đang bỏ
trốn.

– À, ừ, đó là một tu viện trưởng thời xưa, mình ạ… thôi tôi phải đến nhà

bá tước đây, ngài ấy đợi tôi lâu rồi đấy, mà chủ yếu là chính ngài ấy hẹn tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.