CHÀNG NGỐC - Trang 730

ông đứng tuổi thì cứ như bị bẽ mặt ngay từ phút ngạc nhiên ban đầu. Ngồi
trên ghế, thượng cấp của tướng Epantsin nhìn lóe lửa với vẻ bất mãn và
nghiêm khắc. Vị đại tá kỹ sư thì ngồi trơ như phỗng đá. Nhà thơ gốc Đức
thì thật là đã tái xanh mặt mày, nhưng vẫn còn giữ nụ cười gượng gạo và
trơ mắt ra nhìn mấy kẻ kia để xem phản ứng của họ ra sao. Tuy nhiên, mọi
sự và “cảnh tượng nhơ nhuốc đó” hắn rồi sẽ có thể chấm dứt thật bình
thường và tự nhiên, thậm chí là vào một phút sau đó thôi. Tướng Epantsin
là kẻ kinh hãi vô cùng nhưng lại hoàn hồn trước mọi người và đã mấy lần
cố gắng ngăn hoàng thân lại nhưng vô ích, giờ đây, ông tiến đến bên hoàng
thân với vẻ quả quyết và cứng rắn lắm. Chỉ một phút nữa thôi, nếu cần,
chắc ông đã nhất quyết đưa hoàng thân ra khỏi phòng một cách thân thiện
viện cớ chàng bị đau yếu, điểm này thì ông tin chắc lắm- thế nhưng rồi sự
việc lại xoay chiều một cách khác hẳn.

Ngay từ lúc mới bước vào phòng khách, hoàng thân đã ngồi thật xa chiếc

lọ sứ Tàu mà Aglaia đã dọa chàng sợ phát khiếp. Kể chuyện này ra thì nghe
thật khó tin, thế nhưng những lời lẽ Aglaia đã bảo chàng ngày hôm trước
lại ăn sâu vào tâm trí hoàng thân như một niềm xác tín bất khả xóa nhòa,
như thể một dự cảm có vẻ khó tin và lạ lùng rằng thế nào chàng cũng đánh
vỡ chiếc lọ vào ngày hôm sau, dù chàng có cố ngồi xa nó đến đâu, dù
chàng có cố tránh cái thảm cảnh đó đến mấy mặc lòng! Nhưng mà quả thế
thật! Trong suốt buổi chiều, bao nhiêu những cảm tưởng khác thật mãnh
liệt và trong sáng vô ngần đã xâm chiếm cõi lòng chàng- như chúng ta đã
đề cập đến đã giúp chàng quên khuấy đi mối dự cảm nọ. Nhưng kịp khi
chàng nghe người ta đả động đến Pavlisev, rồi Ivan Fedorovits dẫn chàng
đến chỗ Ivan Pet’rovitr để giới thiệu thêm một lần nữa, thì chàng đã đến
gần bên bàn tròn và ngồi xuống chiếc ghế bành ngay cạnh chiếc lọ sứ diễm
lệ và to lớn nọ, chiếc lọ đặt trên bục ngay phía trên khuỷu tay, hơi chếch ra
sau lưng chàng một chút.

Vừa khi nói xong những lời sau cùng, chàng bỗng đứng bật dậy khỏi

ghế, tay quờ quạng, vai khẽ nhích, thế rồi… cả phòng khách kêu lên thất
thanh. Chiếc lọ lắc lư như thể còn lưỡng lự không biết có nên rơi vào đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.