CHÀNG NGỐC - Trang 731

một ông khách già nua không, rồi thình lình nó chúi hẳn sang phía bên kia,
chỗ anh chàng người Đức, nhà thơ vừa kịp nhảy thoát ra được trong nỗi
khiếp hãi, rồi rơi đánh xoảng xuống đất. Tiếng đổ vỡ, tiếng kêu la thất
thanh, những mảnh sứ quý giá rải rác trên thảm, nỗi hoảng hốt, kinh hoàng-
ôi thôi, thật khó mà tả cho xiết cảm giác của hoàng thân lúc ấy, và chắc
cũng chẳng cần phải tả làm gì! Nhưng chúng ta không thể bỏ qua không
nhắc tới một cảm giác lạ lùng đã xâm chiếm lấy chàng ngay lúc ấy và hiển
hiện rõ rệt giữa bao nhiêu cảm giác ngổn ngang, hãi hùng khác: Không phải
là nỗi hổ thẹn, nhục nhã, hay là mối kinh hãi hoặc tai ách bất ngờ đó đã
khiến chàng bàng hoàng hơn hết đâu, chàng kinh hoàng hơn hết chính vì lời
tiên tri của người con gái đã biến thành sự thật. Chính chàng cũng không
hiểu được tại sao tư tưởng đó lại trấn áp chàng mạnh mẽ đến như vậy,
chàng chỉ cảm thấy nó đánh mạnh vào tâm hồn chàng và chàng đứng sững
trong nỗi hãi hùng gần như huyền bí! Một phút sau, mọi sự dường như mở
toang chung quanh chàng, nỗi hãi hùng đã biến mất nhường chỗ cho ánh
sáng, cho niềm vui thỏa và ngất ngây, chàng không còn thở được nữa…
nhưng rồi thoáng giây ấy đã qua nhanh. Tạ ơn Chúa, sự thể không phải là
như vậy. Chàng thở được và nhìn táo tác chung quanh.

Suốt một lúc lâu, dường như chàng không sao hiểu được sự huyên náo,

hỗn loạn chung quanh, hay nói đúng hơn, chàng đã hiểu thật thấu, thấy thật
tường, nhưng chàng cứ đứng đó như một người đặc biệt bàng quan, như
một kẻ ngoài cuộc, như một người vô hình trong chuyện thần tiên, cứ như
một kẻ đã lẻn vào trong phòng và dõi theo những người lạ vây chung quanh
như để mua vui cho chàng. Chàng thấy họ đang thu nhặt những mảnh vỡ,
nghe họ nói năng tíu tít, chàng thấy Aglaia mặt mày tái xanh đang đứng
nhìn chàng một cách lạ lùng: Tia mắt nàng không đong đầy niềm oán hận,
cũng chẳng thoáng chút giận hờn; nàng nhìn chàng với vẻ mặt kinh hãi
nhưng cũng thật là âu yếm, rồi nàng lại nhìn mấy người kia với ánh mắt rực
lửa… cho đến nỗi trái tim chàng chợt nhói lên dịu ngọt. Rốt rồi, chàng kinh
ngạc nhìn thấy mọi người đã ngồi xuống trở lại, họ lại còn cười nữa chứ, cứ
у như chẳng có chuyện gì xảy ra không bằng! Một phút trôi qua: Trận cười

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.