CHÀNG NGỐC - Trang 806

đâm ra sợ hãi và cứ nhìn Rogojin chằm chặp. Gã này đi trước đó nửa bước,
không hề liếc khách qua đường và còn thận trọng tránh lối cho họ đi một
cách máy móc nữa.

– Tại sao ông đến khách sạn… mà không hỏi gặp tôi trong phòng? -

Hoàng thân đột nhiên hỏi.

– Rogojin dừng bước nhìn hoàng thân, nghĩ ngợi một lúc, có vẻ như gã

chưa hiểu được câu hỏi, rồi đáp:

– Này Lev Nikolaevits, nghe đây nhé, ngài cứ việc đi thẳng đến nhà đi

nhé, ngài biết rồi đấy chứ? Còn tôi, tôi sẽ đi bên kia đường. Chúng ta cứ
nương bước nhau mà đi.

Nói xong, gã băng qua bên kia đường, vừa nhìn lại xem hoàng thân có

bước theo không. Nhìn thấy chàng vẫn đứng tần ngần ở đó trố mắt nhìn gã,
gã ra dấu chỉ hướng đường Gorokhovaia rồi tiếp tục đi, cứ mỗi phút lại
ngoái lại ngó hoàng thân và mời chàng đi theo gã. Rõ ràng gã phấn khởi
khi thấy hoàng thân đã hiểu được ý gã và không băng qua đường với gã.
Hoàng thân chợt nghĩ Rogojin hẳn đang phải theo dõi một người nào đó và
gã không muốn mất dấu, nên gã mới băng qua hè phố bên kia. “Có điều tại
sao gã lại giấu không cho ta biết gã tìm kiếm ai thế?”. Hai người cứ thế mà
đi đâu được năm trăm thước, thế rồi đột nhiên chẳng hiểu sao, hoàng thân
phát run lẩy bẩy. Dù không liên tục như trước nữa, nhưng Rogojin thỉnh
thoảng vẫn ngoái lại; hoàng thân không còn chịu nổi nữa nên chàng ra dấu
gọi gã. Rogojin lập tức băng qua đường tới chỗ ngài.

– Nastasia Filippovna có ở nhà ông không?
– Có.
– Và có phải sáng nay ông đã đứng nhìn tôi sau bức mành đó không?
– Đúng thế.
– Sao ông lại…
Nhưng rồi hoàng thân không còn biết hỏi gì tiếp và kết thúc câu hỏi thế

nào. Với lại, tim chàng đập mạnh quá đến nỗi chàng thật khó nói nên lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.