CHÀNG NGỐC - Trang 96

người ta còn biết là trẻ con làng này rất quý Marie và sợ hết hồn; nhưng
Marie đã thấy đời lâng lâng hạnh phúc. Người ta còn cấm ngặt trẻ con tìm
đến với cô ta nhưng chúng đã lén lút kéo cả đàn chạy đến với cô ở một chỗ
khá xa, cách làng ngót nửa dặm, mang đủ thứ ăn được đến cho cô, có cả
mấy đứa chỉ lao đến để ôm hôn cô và nói: “Je vous aime, Marie!”

[24]

rồi ba

chân bốn cẳng chạy về. Marie suýt phát điên lên trước niềm hạnh phúc bất
ngờ đến mức nằm mơ cũng chẳng bao giờ thấy được; cô ngượng ngùng và
hoan hỉ biết bao, nhất là khi bọn trẻ con, đặc biệt là các bé gái, cứ muốn
chạy ào đến bên cô để báo cho cô biết là tôi rất yêu cô và nói với chúng rất
nhiều về cô. Chúng kể với cô là tôi đã kể hết với bọn nó rồi và bây giờ bọn
nó yêu thương cô lắm và còn yêu thương mãi mãi. Rồi chúng lại chạy đến
với tôi và với những gương mặt xinh xinh toát lên vẻ hân hoan và lòng tận
tụy, chúng cho biết là vừa được gặp Marie và Marie gửi lời hỏi thăm tôi.

Chiều chiều tôi lại đến bên một thác nước trong vùng; ở đó có một chỗ

kín đáo nằm lọt thỏm trong một khoảnh rừng dương; chiều chiều bọn trẻ
con lại đến đó với tôi, có mấy đứa còn phải lén lút đi lại nữa. Tôi có cảm
tưởng là tình yêu của tôi đối với Marie đã khiến chúng vui mừng khôn xiết
và đây là điều duy nhất tôi lừa dối chúng trong suốt quãng đời xuất ngoại
của tôi. Tôi không cải chính, không bảo với chúng là tôi không hề yêu
Marie mà chỉ thương xót cô ta thôi; tôi thấy rõ là giờ đây chúng chỉ muốn
mọi việc phải diễn ra theo ý chúng, nên tôi đành im lặng; làm như chúng đã
suy đoán đúng. Và những trái tim bé bỏng ấy mới tinh tế và dịu dàng sao!
Chúng vẫn thấy chàng Léon

[25]

tốt bụng của chúng e khó lòng thương nổi

cô nàng Marie áo váy tả tơi, chân cẳng không giày không dép kia được.
Các vị hãy hình dung giúp, chúng đã kiếm cho cô ta nào giày, nào tất, nào
đồ lót và cả một chiếc áo liền váy nữa; chúng đã xoay xở ra sao thì quả tình
tôi không hiểu; cả bọn đã cùng chung tay góp sức. Khi thấy tôi căn vặn thì
chúng chỉ cười xòa, còn bọn bé gái cứ vỗ tay đen đét và hôn tôi tới tấp.
Thỉnh thoảng tôi cũng bí mật tìm đến với Marie. Cô ta đã trở bệnh rất nặng
và đi đứng khó khăn; cuối cùng cô đành phải chia tay với gã chăn bò nhưng
sáng ngày ra vẫn lẽo đẽo đi theo đàn gia súc. Cô đến ngồi riêng ra một góc;

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.