CHÀNG SUMÔ KHÔNG THỂ BÉO - Trang 24

nặng trĩu."

Bức thư thứ năm đặt ra nhiều vấn đề hơn: đó là một chiếc lông chim.

Tôi nghĩ là bà bảo: "Hãy viết cho mẹ", rồi tôi thấy đó là một chiếc lông bồ
câu, có thể nhận ra được qua dải màu lông biến đổi, màu ngà ở phía cuối,
màu tro xám ở hai bên, rồi sắc cầu vồng ở đầu lông; do đó, thông điệp có
hai nghĩa mới, có thể là "Con ở đâu?" hoặc là "Về đi con" bởi bồ câu dù
bay đi xa rồi cũng sẽ bay về nhà. Trong trường hợp thứ hai, liệu có phải nó
ẩn giấu một lời cầu cứu?

Bức thư thứ sáu làm tôi an tâm trước hết bởi nó là một cái xích chó cũ

mà bộ phận khóa đã hỏng. Mẹ trấn an tôi: "Con đã tự do rồi." Vì đó là
thông điệp cuối cùng nên rốt cuộc tôi phải nghi ngờ: nó cũng có thể có
nghĩa: "Giờ thì mày đã đi và mẹ chẳng quan tâm đến điều đó."

Tại sao tôi lại được một bà mẹ như vậy sinh ra, một người mẹ mà tôi

không hiểu nổi, một người mẹ không hiểu tôi? Tôi đã sinh ra từ bụng bà
nhưng không hiểu được tâm can bà! Bức thư tù mù này đang phản ánh mối
quan hệ giữa chúng tôi: không chắc chắn hiểu đúng cái mà bà không biết
diễn đạt một cách chính xác, tôi không thể nói chuyện với bà được; sự thất
bại này làm cả tôi và bà mỗi ngày thêm trở nên xa lạ với nhau.

Tôi nằm dài suy nghĩ. Thật nhầm lẫn làm sao! Những luồng suy nghĩ cứ

dồn dập đến làm tôi đau đớn tới mức bải hoải tới tận sáng hôm sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.