CHÀNG THIẾU NIÊN - Trang 143

- Trời đất, hoàn toàn đúng! Mặc dù lần ấy tôi chỉ ở Mạc Tư Khoa ít

ngày, song vì diễn viên Zhileiko bị ốm, tôi đã nhận đóng vai Chatsky trên
sân khấu gia đình của Aleksandra Petrovna Vitovtova!

- Thế mà ông quên được à? - dì Prutkova cười hỏi.

- Anh bạn đây đã giúp tôi nhớ lại! Thú thật, mấy ngày ở Mạc Tư Khoa

hồi đó có lẽ là những giây phút sung sướng nhất đời tôi! Bấy giờ tất cả
chúng ta còn rất trẻ… và tất cả hồi hộp chờ đợi ở Mạc Tư Khoa tôi bất ngờ
gặp bao nhiêu… Nhưng anh bạn hãy kể tiếp đi; lần này anh bạn đã rất tuyệt
khi nhớ tỉ mỉ đến thế…

- Tôi đứng nhìn ông rồi đột nhiên reo lên: “Ôi hay quá, đúng là

Chatsky!” Ông quay nhìn tôi, hỏi: “Không lẽ con đã biết Chatsky?” Rồi
ông ngồi xuống đi-văng uống cà phê, vẻ khoan khoái. Tôi bèn kể với ông
rằng ở nhà Andronikov, ai cũng mê đọc sách, các tiểu thư thuộc nhiều bài
thơ, thường diễn chơi với nhau các cảnh trong vở hài kịch Khổ vì trí tuệ,
rằng tuần trước, tối nào mọi người cũng cùng nhau đọc tác phẩm Nhật ký
người đi săn
của Turgenev, rằng tôi thích nhất chuyện ngụ ngôn của Krylov
và tôi nhớ nằm lòng. Thế là ông bảo tôi đọc thử một bài.

Tôi liền đọc chuyện Cô dâu khó tính:

Cô dâu khó tính muốn tìm chú rể

[8]

- Đúng rồi, đúng rồi. Bây giờ thì tôi nhớ rồi, - Versilov reo lên. -

Nhưng anh bạn ơi, tôi cũng nhớ rõ anh bạn bấy giờ là một cậu bé dễ
thương, thậm chí khéo léo, và tôi xin thề rằng chín năm qua anh bạn cũng
kịp thua kém ngày trước đấy.

Bây giờ thì tất cả mọi người, kể cả dì Prutkova, đều cười vui.

Rõ ràng Versilov đã “trả miếng”, về câu ban nãy tôi bảo ông kịp già và

xấu đi. Ai cũng cười, vì câu nói hóm hỉnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.