CHÀNG THIẾU NIÊN - Trang 165

- Ban nãy ông bảo, ông lên đây chủ yếu để mẹ tôi nghĩ rằng chúng ta

làm lành với nhau. Thời gian trôi qua đã đủ để mẹ tôi nghĩ như thế; ông có
thể để cho tôi được ở lại một mình chứ?

Versilov hơi đỏ mặt, đứng dậy:

- Anh bạn thân mến, anh bất nhã với tôi quá đấy. Nhưng thôi, tạm biệt;

miễn cưỡng chẳng hay gì. Xin phép hỏi câu cuối cùng: anh bạn quả thật
muốn bỏ việc chỗ ngài công tước ư?

- Đấy mà! Tôi biết ông có mục đích đặc biệt mà…

- Thì ra anh bạn nghi ngờ rằng tôi lên đây để khuyên anh tiếp tục đến

chỗ công tước, như thế sẽ có lợi cho tôi. Nhưng anh bạn ơi, anh bạn không
nghĩ rằng tôi viết thư mời anh bạn từ Mạc Tư Khoa đến cũng để kiếm mối
lợi đấy chứ? Ôi, anh bạn đa nghi quá chừng! Tôi, ngược lại, tôi chỉ mong
điều tốt cho anh bạn trong tất cả mọi chuyện. Thậm chí ngay cả bây giờ,
khi điều kiện tiền bạc của tôi đã ổn thỏa, tôi chỉ mong thi thoảng tôi và mẹ
anh được giúp đỡ anh.

- Tôi không ưa ông, ông Versilov.

- Lại “Versilov”. Cần nói thêm rằng tôi rất tiếc đã không thể để anh

bạn mang cái họ đó, bởi lẽ toàn bộ lỗi lầm của tôi là ở đó, nếu có, phải vậy
không? Nhưng mà tôi không thể lấy một phụ nữ đang có chồng làm vợ, anh
bạn tự biết đấy.

- Vì thế mà ông muốn cưới một người chưa có chồng chứ gì?

Mặt ông bị co giật nhẹ.

- Anh bạn nói về Ems rồi. Này, Arkady, ở dưới nhà anh bạn đã nổi

nóng vạch mặt tôi, trước mặt mẹ anh. Anh bạn nên nhớ chính đó là nhầm
lẫn lớn của anh bạn đấy. Về chuyện giữa tôi với cô Lidia Akhmakova, anh
bạn chẳng biết tí gì hết. Anh bạn cũng không biết bản thân mẹ anh tham gia
câu chuyện ấy như thế nào, mặc dù bà ấy không ở bên cạnh tôi. Và nếu tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.