CHÀNG THIẾU NIÊN - Trang 167

- Nhưng tôi thấy anh bạn sẽ đi quá xa trên con đường mới của mình.

Liệu có phải đó là “ý tưởng” của anh bạn không đấy? Nói tiếp đi, anh bạn,
anh bạn có tài làm mật thám thật đấy. Cái tài năng bẩm sinh đó nên được
hoàn thiện.

Versilov dừng lại lấy hơi.

- Ngài Versilov ơi, hãy cẩn thận, đừng biến tôi thành kẻ thù của ngài!

- Anh bạn, những ý nghĩ cuối cùng trong trường hợp như thế này,

không một ai nói ra, mà giữ kín trong lòng. Thứ nữa, anh bạn dù có coi tôi
như kẻ thù, song chắc cũng chưa đến nỗi muốn tôi bị gãy gục. Tiens, mon
ami

[7]

, hãy tưởng tượng, - ông vừa đi xuống vừa nói, - vậy mà cả tháng nay

tôi cứ nghĩ anh bạn là một người tốt bụng. Anh bạn khao khát sống đến
mức hình như có cho anh anh bạn ba cuộc đời, anh bạn vẫn thấy chưa đủ.
Điều đó lộ rõ trên mặt anh bạn; mà những người như thế phần lớn là tốt
bụng. Vậy là tôi đã nhầm!

4.

Tôi không thể diễn tả tim tôi thắt lại đau đớn nhường nào, lúc còn lại

một mình, hệt như tôi vừa xẻo thịt mình vậy! Tự dưng tôi nổi giận và xúc
phạm ông ấy một cách cố ý và nặng nề như thế để làm gì kia chứ? Versilov
tái mặt mới ghê chứ! Có thể sự tái mặt ấy thể hiện tình cảm chân thành và
trong sáng nhất, sự đau khổ sâu sắc nhất, chứ không phải là sự giận dữ hoặc
tự ái cũng nên. Tôi luôn luôn có cảm giác rằng có những lúc ông ấy rất yêu
tôi. Tại sao, tại sao không tin tôi chuyện đó, nhất là khi nhiều việc bây giờ
đã được giải thích đầy đủ?

Tôi tự dưng nổi giận và xua đuổi ông có lẽ quả thật vì suy đoán rằng

ông lên gặp tôi với hi vọng biết xem Andronikov còn để lại thư từ gì chỗ
Maria Ivanovna hay không? Ông phải tìm kiếm các bức thư đó - tôi biết.
Nhưng rất có thể lúc ấy, chính lúc ấy, tôi đã nhầm! Cũng rất có thể, chính
sai lầm của tôi sau đó đã khiến ông nghĩ đến Maria Ivanovna và khả năng
các bức thư ở chỗ bà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.