CHÀNG THIẾU NIÊN - Trang 168

Và cuối cùng lạ thay: Versilov lại nhắc lại đúng từng chữ ý nghĩ thầm

kín của tôi (về ba cuộc đời) mà tôi từng nói với Kraft, bằng đúng các từ ngữ
của tôi. Sự trùng hợp từ ngữ có thể lại là tình cờ, nhưng làm sao ông biết
được thực chất của tôi kia chứ? Cái nhìn, sự suy đoán của ông mới tinh
tường làm sao! Nhưng nếu đã hiểu cái này, tại sao lại hoàn toàn không thể
hiểu cái khác kia chứ? Và chẳng lẽ ông quả thật không thể đoán biết, rằng
điều tôi cần không phải nguồn gốc xuất thân quý tộc của Versilov, không
phải tôi không tha thứ cho ông về việc sinh ra tôi, mà là suốt đời tôi cần có
toàn bộ con người Versilov-người cha, và điều đó đã nằm trong máu của
tôi, hay sao? Chẳng lẽ một người tế nhị lại ngốc nghếch và thô thiển đến
thế hay sao? Nếu không thì ông làm cho tôi nổi điên lên, ông giả bộ vờ vịt
để làm gì?

Chú thích:

1.

Tiếng Pháp trong nguyên văn: chúng ta bao giờ cũng quay về.

2.

Tiếng Latin trong nguyên văn: Thế đấy.

3.

Lối nói châm biếm theo một câu chuyện trong Kinh Thánh. Vua

David mê nàng Virsavia, vợ của Uria, quyến rũ được nàng. Sau nhiều cố
gắng khích lệ Uria, cuối cùng nhà vua trong một trận đánh đã lệnh cho Uria
trấn giữ vị trí nguy hiểm nhất. Uria bị giết, thế là David lấy nàng Virsavia
làm vợ.

4.

Một câu trong bài thơ Vlas của N.A.Nekrasov.

5.

Tiếng Pháp trong nguyên văn: anh hiểu không.

6.

Một câu trong bài thơ Vlas của N.A.Nekrasov.

7.

Tiếng Pháp trong nguyên văn: Thế đấy, bạn tôi ơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.